80s toys - Atari. I still have
wap truyen , truyen hay , truyen teen , thanhnienvn.mobi
Trang-nhungxemanhchuplen.sextgem.com - Tong hop anh chup len cua sao viet lo hang

Truyện hot

» Truyện Ngon Tinh Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng ( 279 chuong )

» Truyện Ngon Tinh Cây Xương Sườn Thứ Hai ( 18 chuong )

» Truyện teen Fake Love (Hoa Tử Hàn) ( 13 chuong )

» Truyện Ngon Tinh Cục Cưng Bé Nhỏ Yêu Bạo Quân ( 10 chuong )

» Truyện teen Thanh mai trúc mã gì chứ??Tôi không tin….. ( 4 chuong )

» Truyện teen Trót Yêu Em ! ( 30 chuong )

» Truyện teen Tiểu Bảo Bối Băng Giá Của Tôi ( 30 chuong )

» Truyện teen Tình Yêu Bụi Đời ( 12 chuong )

» Truyện teen Tiểu thư bé nhỏ, cô quá trẻ con ( 3 chuong )

» Truyện teen Thiếu Gia Lạnh Lùng…Và…Tiểu Thư Dễ Thương ! ( 140 chuong )

» Truyện teen Bé Ngốc ! Làm Vợ Anh Được Không ( 12 chuong )

» Truyện teen Đại Tỷ ( 7 chuong )

» Truyện teen NHỮNG LÁ THƯ TỪ BAN CÔNG ( 7 chuong )

» Truyện teen Sao Chổi May Mắn ( 13 chuong )

» Truyện teen Một Mình Lạnh Lùng ? Uh Thì Có Sao ! ( 12 chuong )

» Truyện teen Khóa Trụ Tim Em (365 Ngày Hôn Nhân) ( 368 chuong )

» Truyện teen Cô Gái Nghèo Có Chắc Sẽ… Với Công Tử Nhà Giàu ? ( 7 chuong )

» Truyện teen Này Cô Bé ! Anh Yêu Em ( 25 chuong )

» Truyện teen Chồng Hờ Ơi ! Vợ Yêu Chồng Mất Rồi ! ( 30 chuong )

» Truyện teen Hoàng Tử Và Em (Prince And Me) ( 29 chuong )

» Truyện ngôn tình anh trai, em gái của tác giả Tào Đình ( 40 chuong)

» Truyện ngôn tình Ăn Xong Chùi Mép (Ăn Xong Lau Sạch) full (22 chuong)

» Truyện ngôn tình ai hiểu được lòng em ( 81 chuong )

» Truyện ngôn tình ai dắt em qua nỗi đau ( 28 chuong )

» Truyện teen Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ !!! ( 17 chuong )

» Truyện teen Hành Trình Của Ly Biệt ( 30 chuong )

» Truyện teen Làm vk ah mãi mãi em nhé!! ( 23 chuong )


Truyen Tiểu thuyết Full


Bà Xã, Anh Yêu Em!


Truyện ngắn tiểu thuyết, Thư viện sách truyện trực tuyến, doc truyen truc tuyen, doc truyen online, tiểu thuyếttruyện ngắn, truyện dài



Truyen-teen-viet-nam-3

Bà Xã, Anh Yêu Em!

Chương 01



tags : truyen tieu thuyet - Bà Xã, Anh Yêu Em! - Tiểu thuyết Full - wap truyen - truyen hay


“ Nam Tuệ, ở đây!”

Nghe thấy tiếng gọi của người bạn từ thời đại học, Nam Tuệ đi vào một quán cà phê ở phía Nam, đi đến chỗ bàn ăn, quay đầu lại, ngay lập tức nhìn thấy một cô gái đang mỉm cười, vẫy cô đến, cô nhanh chóng di chuyển về hướng cửa sổ, nơi cô gái đó đang ngồi.

“ Thực xin lỗi, Danh Lị, để bạn chờ lâu rồi?”

“ Đúng đó, tớ chờ cậu tận năm phút rồi đấy.” An Danh Lị nghiêm trang, đưa tay lên dọa nạt.

Nam Tuệ ngẩn ngơ, nhịn không được cười lên một tiếng, cô giưt lại cái ghế rồi ngồi xuống.

“ Hôm nay sao lại rảnh mà đi tìm tớ thế này?” Cô hỏi.

“Cậu làm như tớ là người bận rộn giống cậu chắc, người suốt ngày bận rộn chính là cậu.” An Danh Lị tròn mắt mắng.

Nam Tuệ làm việc ở PUB? Giờ làm việc từ 7 giờ tối đến 3 giờ sáng, những ngày cuối tuần còn làm đến tận 5 giờ sáng, còn An Danh Lị làm việc theo giờ của một viên chức nhà nước.

Thời gian của hai người hoàn toàn tương phản.

Hơn nữa ngoại trừ làm việc tại PUB, Nam Tuệ còn làm thêm việc ở ngoài, việc bán thời gian bằng văn bản, là một nhà văn trẻ tuổi đã được xuất bản một cuốn về điều tửu thư, hơn nữa nghe nói tiêu thụ cũng được, cho nên nhà xuất bản cũng muốn Nam Tuệ viết thêm một cuốn nữa.

tags : truyen tieu thuyet - Bà Xã, Anh Yêu Em! - Tiểu thuyết Full - wap truyen - truyen hay
Hai tập, cũng làm cho công việc của Nam Tuệ thêm bận rộn hơn. Bởi vậy, các cô đã lâu rồi mới có thời gian ngồi ăn tối cùng nhau như thế này.

Nam Tuệ cười một tiếng.

“Cậu viết lách thế nào rồi?” An Danh Lị hỏi.

“ Hôm qua tớ mới đem nộp bản thảo, kết quả còn chưa biết thế nào.”

“ Ra là vậy, cậu đã nộp bản thảo rồi, khó trách hôm nay tớ lại mời được cậu đến đây dùng bữa.”

“Có đến mức như vậy không.” Nam Tuệ nhịn không được lộ ra chút xấu hổ.

“Này, tớ không có nhìn lầm chứ, cậu mà cũng để lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng xấu hổ ư.” An Danh Lị trêu cô.

“An Danh Lị, cậu hôm nay tìm tớ ra đây chỉ là để trêu tớ thôi có phải không?” Cô giả vờ không hài long nhìn, trừng mắt với Danh Lị.

tags : truyen tieu thuyet - Bà Xã, Anh Yêu Em! - Tiểu thuyết Full - wap truyen - truyen hay
“Đương nhiên không phải.”

“Vậy thì là chuyện gì?”

“Tớ muốn kết hôn.”

“Cái gì” Nam Tuệ sững sờ nhìn Danh lị, quả thực là bị dọa ngây người.

“Làm chi mà phải biểu hiện sợ hãi như vậy?” An Danh Lị cười nói.

Nam Tuệ cau mày, hồi lâu sau mới phục hồi lại tinh thần.

“Bởi vì tớ còn chưa có gặp qua bạn trai cậu, mà giờ đột nhiên cậu lại nói với tớ là muốn kết hôn, tớ không bị dọa ngốc mới là lạ! Cậu vẫn là đang đùa giỡn với tớ có phải không?” Cô nghiêm túc hỏi.

“Không phải.”

“Không phải?” Cô nhíu mày, “ Vậy người yêu của cậu là trộm ở đâu mà ra vậy, vì sao cho tới bây giờ tớ đều không có nghe cậu nói qua? Chuyện này rốt cuộc là như thế nào vậy?” Cô không cho rằng Danh Lị là cái loại người tin tưởng vào tình yêu sét đánh, sau đó lại tia chớp kết hôn.

“Là vừa thấy đã yêu, trong khoảng thời gian ngắn đã bị sét đánh trúng, ngoài tầm kiểm soát rồi—-.”

“Đừng nói đùa, cậu nghĩ rằng hôm nay tớ mới quên cậu sao? Vừa thấy cđã yêu, chuyện này căn bản không thể xảy ra với cậu, tớ muốn nghe lời nói thật, Danh Lị.” Nam Tuệ đột nhiên làm gián đoạn lời nói của Danh Lị.

tags : truyen tieu thuyet - Bà Xã, Anh Yêu Em! - Tiểu thuyết Full - wap truyen - truyen hay
“Tớ chính là đang nói sự thật.”

“Nếu tớ tin tưởng đó là sự thật, tớ và cậu đã chẳng là bạn tốt rồi.”

“Tớ đã biết nhất định sẽ không thể gạt được cậu mà.” An Danh Lị trầm mặc một chút, đột nhiên cười khổ nói.

“Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?”

“Công ty của ba tớ đang xảy ra chuyện, cần gấp một số tiền lớn—-”

“Cho nên ông ta đem cậu đi bán sao?” Nam Tuệ khó có thể tin làm gián đoạn lời nói của cô.

“Nghe nói đối phương điều kiện tốt lắm.” An Danh Lị mỉm cười.

“Điều kiện tốt, thế thì đã sao, sau đó cậu sẽ như thế nào? Ông ta chắc là có một đứa con riêng chứ gì? Sau đó, cậu sẽ sống như thế nào đây, cậu không cần dối gạt chính mình.” Nam Tuệ tức giận nói.

An Danh Lị vốn là một đứa con ngoài giá thú, từ nhỏ đã không được quan tâm chăm sóc, ngay cả người cha sinh ra cô cũng không hỏi han, quan tâm gì đến, cho nên mười tám tuổi cô đã chuyển ra ngoài sống độc lập, hiếm khi về nhà, mà những người trong nhà cho tới bây giờ cũng không có chủ động đi tìm cô.

Danh Lị tuy là có cha, cũng có nhà, nhưng trên thực tế cô so với đứa trẻ mồ côi chả khác nhau là mấy, đây cũng là lí do tại sao, Danh Lị và cô mới có được tình cảm thật gắn bó.

Chính là hiện tại chuyện gì đnag xảy ra vậy? Cô đã nghĩ rằng Danh Lị sớm đem đám người lạnh lung vô tình kia ném ra khỏi đầu rồi, kết quả là cô ấy lại muốn vì bọn họ mà hủy hoại cuộc sống của chính mình, cô ấy là điên rồi sao?

“Tớ không có lừa dối bản thân. Nghe nói đối phương có rất nhiều tiền, mới có ba mươi ba tuổi mà thôi, không phải là một ông già, hơn nữa nghe nói còn rất đẹp trai, ngay cả em gái tớ cũng muốn kết hôn với đối phương. Điều kiện như vậy không ai dám nói là không tốt.”

“Một khi đã như vậy, tại sao còn đến phiên ngươi phải kết hôn?” Nam Tuệ giương mắt hỏi, nhìn chằm chằm vào cô.

“Bởi vì đối phương có một đứa nhỏ, còn có một lần hôn nhân.”

“ Xem đi, tớ đã biết mà, điều kiện nếu thực sự tốt, đã chẳng còn đến phiên cậu rồi?” Nam Tuệ chán nản hỏi “Cậu thật sự vẫn muốn có cuộc hôn nhân này?”

“Đúng vậy”

“Vì sao?” Cô nghĩ đến Danh Lị đã sớm cùng người trong nhà cắt đứt liên hệ từ lâu rồi, bởi vì những năm gần đây, kể cả lễ mừng năm mới Danh Lị cũng là về nhà cô ăn tết, hầu hết là cô và Danh Lị luôn đi chơi cùng nhau, mà người trong nhà cô ấy cũng chưa một lần gọi điện đến tìm cô ấy.

“Công ơn dưỡng dục đến lúc tớ phải trả lại cho họ rồi”

“Điều đó cũng không nhất thiết phải dung phương thức này.”

“ Phương thức này cũng không có gì là không tốt, tớ có được một người chồng giàu có, còn có sẵn một đứa nhỏ, không nghĩ sinh đứa nhỏ cũng không quan hệ, chuyện tốt như vậy tại sao tớ lại không chấp nhận?”

“Danh Lị……”

“Yên tâm, trong cuộc sống này tớ chưa làm bất cứ điều gì trái với lương tâm, cho nên ông trời sẽ không quá tàn nhẫn đối với tớ đâu.” An Danh Lị cười trấn an cô, “ Nam Tuệ, tớ hi vọng cậu có thể là phù dâu cho tớ, có được không? Có cậu ở bên cạnh tớ, tớ sẽ có thêm rất nhiều dũng khí.”

“Nếu thật sự là như vậy, tớ cự tuyệt, bởi vì tớ căn bản là không nên cấp cho cậu dũng khí.” Nam Tuệ vẻ mặt nghiêm túc nhìn thấy cô nói.

“Nam Tuệ, đừng như vậy, cậu là bạn tốt nhất của tớ, nếu ngay cả cậu cũng không tham dự lễ cưới của tớ, vậy lễ cưới đó chẳng qua chỉ là một vở kịch thôi sao, cậu nhẫn tâm để tớ trong tình huống như vậy sao chứ?”

“Danh Lị, vì sao cậu lại muốn đám cưới này? Với những gì mà cha cậu đối xử với cậu trong quá khứ, cho dù cậu có từ chối cuộc hôn nhân này, ông ta cũng không thể nói rằng cậu là một đứa con bất hiếu, cậu….”

“Cha tớ bị ung thư dạ dày.” An Danh Lị đột nhiên mở miệng nói.

“Cái gì?” Nam Tuệ ngây người ngẩn ngơ.

“Đây cũng là tâm nguyện duy nhất của ông ấy, bảo toàn công ty do một tay ông sáng lập ra, tớ không thể không giúp.” An Danh Lị chăm chú nhìn cô, nói “Cho nên xin cậu hãy làm phù dâu cho tớ, cho tớ thêm dũng khí, được không? Nam Tuệ, không có cậu ở bên cạnh tớ, tớ sợ tớ sẽ rơi nước mắt trong lễ cưới. Tớ không muốn biến lễ cưới thành trò cười cho người khác cười chê, cậu giúp tớ có được không?”

Đối mặt với ánh mắt thỉnh cầu của cô, Nam Tuệ chỉ cảm thấy đau lòng cùng khó chịu. Cô hiểu rất rõ Danh Lị , một khi đã hạ quyết tâm, không có bất kỳ ai có thể thay đổi quyết định của cô ấy. Tại thời điểm này, cô còn có thể nói cái gì nữa?

“Được rồi, tớ làm phù dâu của cậu là được chứ gì.” Cô thở dài nói.

“Cám ơn cậu, Nam Tuệ”

***

Hôn lễ được tổ chức tại một hội trường thực lớn, phần lớn những người tới tham gia đều là những người nổi tiếng, từng được giới báo đài nhắc đến, có thể thấy được chú rễ có sức ảnh hưởng thực lớn, có bao nhiêu trọng yếu.

Nam Tuệ đi thẳng phòng nghỉ ngơi của cô dâu, nhưng trước cửa phòng có không ít khách cũng đang đứng đó, cũng biết nhiều người như vậy cô sẽ không thể nói chuyện trực tiếp với nhân vật chính được rồi.

Nói cách khác, vì nghênh đón ngày càng nhiều tân khách quan trọng, chú rễ lại càng bận rộn hơn, cô muốn nói chuyện với chú rể thì phải tìm được anh ta từ sớm, nếu không như thế này người đến chúc mừng ngày càng đông, đừng nói là nói chuyện, muốn gặp mặt anh ta cũng là một việc không dễ.

Sau khi hiểu được sự thực này, cô lập tức thừa dịp là bằng hữu tốt của Danh Lị tiến đến chúc mừng, mau chóng hướng tới phòng nghỉ.

Hội trường hiện tại đã chật kín người, cô nhanh chóng tìm kiếm bóng dáng chú rể trong đám người.

Mặc dù từ đầu đến giờ cô mới chỉ nhìn thấy chú rể có hai lần, nhưng là anh ta có một chiều cao nổi bật, cùng với bộ dáng cao ngạo lạnh lùng, cô cũng sẽ không có khó khăn gì trong việc tìm kiếm anh ta.

Quả nhiên, không đến một phút đồng hồ, cô liền thấy tên kia mang theo một thân lạnh lùng đứng ở bên sân nghe điện thoại, thân là chú rễ vậy mà bên cạnh không có một người bạn, có thể thấy được anh ta không có được bao nhiêu nhân duyên.

Lạnh lùng như vậy khó có thể thân cận nam nhân, Danh Lị cùng anh ta sau khi kết hôn, thực sẽ như lời Danh Lị như vậy lạc quan, cho dù không thể tìm được hạnh phúc, cũng có thể tìm được yên ổn sao chứ?

Cô thực không cho là đúng.

Nhưng mà mặc kệ như thế nào, hiện tại đã xảy ra rồi, việc duy nhất cô có thể làm chỉ là nghe theo thiên mệnh mà thôi.

Hít sâu một hơi, cô hướng về mục tiêu phía trước bước tới, nhưng lại đột nhiên đụng phải một người.

“A!” Cô kinh hô một tiếng, bỗng nhiên cảm giác một chút mát lạnh ở phía trước ngực.

Cô cúi đầu nhìn xuống, nhịn không được kêu lên sợ hãi.

“Ôi, trời ơi!”

Vừa rồi va chạm, ly cốc–tai trên tay đối phương đã đổ cả vào ngực cô, cũng làm cho lễ phục màu trắng của phù dâu bị nhiễm một mảng lớn màu đỏ, quả thực vô cùng thê thảm.

“Thực xin lỗi.” Phí Tị Ngân nói.

“Xin lỗi có ích lợi gì? Tôi còn phải làm phù dâu, nhưng không có lễ phục để đổi, tôi hiện tại nên làm sao bây giờ?”

Nam Tuệ quả thực khóc không ra nước mắt. Như thế nào điều này lại có thể xảy ra, cô như thế nào lại xui xẻo như vậy? Nếu như bởi vậy mà cô không thể làm phù dâu đứng cạnh Danh Lị, nhất định cô ấy sẽ rất thất vọng, thực thương tâm.

Là lễ phục đều đã biến như vậy, cô nên làm sao bây giờ đây?

“Tị Ngân, làm sao vậy?” Nhìn thấy bạn tốt dường như xảy ra chuyện gì đấy, Trử Lực Ngự đi lên trước trầm giọng hỏi.

Nam Tuệ ngẩng đầu nhìn về phía người vừa tới, hơi ngạc nhiên phát hiện ra người đó lại chính là chú rể.

“ Vừa lúc tôi cũng có việc tìm anh.” Cô thốt lên.

“ Cô có việc tìm tôi?” Trử Lực Ngự ngạc nhiên một chút, nhíu mày nhìn cô. “ Xin hỏi cô là?”

“ Tôi là phù dâu của Danh Lị.”

“ Danh Lị?” Trử Lực Ngự lộ ra biểu hiện nghi hoặc.

“ Anh, không phải ngay cả chính cô dâu của mình tên là gì cũng không biết đấy chứ?” Nam Tuệ khó có thể tin trừng lớn hai mắt, nhất thời nghĩ thấy thật tức giận.

“Anh, thực là quá xấu xa!” Cô hét lên tức giận.

Tiếng hét của cô làm cho xung quanh đột nhiên trở nên tĩnh lặng, đoàn người không hẹn mà cùng hướng tầm mắt chuyển hướng về phía bọn họ.

“ Hey, tôi đã nói lời xin lỗi rồi, bằng không chúng ta đổi nơi khác để nói chuyện đi. Lực Ngự, phiền cậu làm người hòa giải” Phí Tị Ngân mở miệng nói, sau đó một tay lôi kéo hai người ra khỏi hội trường.

Rời khỏi tầng thứ 20–nơi tổ chức lễ cưới, Phí Tị Ngân lên tầng thứ 21, mượn một phòng, để chuẩn bị cho sự tức giận của phù dâu đối với chú rể.

Ngay đến tên cô dâu của mình cũng không biết, Trử Lực Ngự cũng thật lạnh lùng, khó trách vị phù dâu này sao lại tức giận như vậy.

“Ok, hai người có thể cùng nhau nói chuyện rồi.” Anh đưa ra tư thế xin mời.

Nam Tuệ trừng mắt nhìn anh. “ Anh là bạn của anh ta?”

Phí Tị Ngân không nhanh không chậm gật gật đầu.

“Cho nên anh cũng chẳng phải là một người tốt?”

” Hey, như vậy có nói quá không, tuy nhiên…...”

Nam Tuệ không nhìn đến, trực tiếp chuyển hướng sang chú rể.

“ Người này có thể gọi là chú rể sao? Ngay cả đến tên cô dâu cũng không biết! Tôi hỏi anh, anh rốt cuộc vì sao lại cùng với Danh Lị kết hôn? Bởi vì tiền nhiều, bởi vì muốn tìm một quản gia miễn phí, hay là bởi vì muốn tìm một bảo mẫu? Tôi nghĩ đến anh chính là bề ngoài lạnh lùng một chút, ý tưởng kỳ quái một chút, chứ không tưởng rằng anh căn bản chính là một tên vô lại! Không phải gọi là Đại vô lại!”

Că phòng một mảnh trầm tĩnh.

“Wow” Phí Tị Ngân bỗng nhiên phát ra một tiếng thán phá vợ sự im lặng, sau đó cười hỏi: ” Lực Ngự, có bao lâu rồi cậu không bị người ta mắng như vậy?”

“ Đại khái có cả đời.” Trử Lực Ngự trả lời.

“ Ha ha, rất thú vị, không phải sao chứ?” Phí Tị Ngân nói.

“Anh nghĩ thấy thú vị, nhưng tôi lại không cảm thấy thế!” Nam Tuệ giận không đập cho anh ta một nhát, cô cắn răng trừng mắt ra lệnh : “ Anh đi ra ngoài, tôi có lời muốn nói với người kia.”

“Tôi không thể lưu lại cùng nghe sao?” Phí Tị Ngân vẻ mặt hi vọng hỏi. Rất ít thấy có nữ nhân dám đối với Trử Lực Ngự lớn tiếng rít gào, anh cảm thấy rất vui, rất muốn lưu lại xem diễn trò.

“Đi ra ngoài!” Cô nhìn anh trừng trừng.

“Được rồi, coi như tôi bồi thường cho việc làm bẩn lễ phục của cô.” Phí Tị Ngân tiếc hận than nhẹ một tiếng, xoay người rời đi.

Cửa phòng mở ra rồi đóng lại, một người rời đi ra ngoài, Nam Tuệ một giây cũng không nhẫn nại được, tức giận chất vấn.

“Tôi hỏi anh, anh rốt cuộc là nghĩ gì khi kết hôn, có biết Danh Lị mang theo tâm tư gì khi kết hôn không, anh như thế nào có thể đối cô dâu chính mình muốn lấy cũng không biết tên?”

Đối với sự tức giận của cô, Trử Lực Ngự giống như thường lệ, bình tĩnh và không quan tâm.

“Cô tên gì?”

“Anh không cần quan tâm xem tên tôi là gì, trước tiên nên làm rõ vợ mình tên là gì thì hơn!” Nam Tuệ tức giận mỉa mai.

Trử Lực Ngự có chút đăm chiêu liếc nhìn cô một cái, không nhanh không chậm mở miệng nói: “Tôi thực hoài nghi, cô có nhầm lẫn gì sao, hay là tìm nhầm người, tôi chưa bao giờ nghe qua cái tên Danh Lị.”

“ Vậy người hôm nay anh lấy làm vợ là ai?” Cô trừng anh.

“An Dĩ Huệ.”

“An Dĩ Huệ ?” Nam Tuệ sững sờ nhìn chằm chằm vào anh ta, không tin sẽ có chuyện vô lý như vậy. “ Anh, ngay cả kết hôn với chị gái hay em gái cũng không phân biệt được sao? Anh không cảm thấy quá buồn cười sao chứ?”

“ Chị gái? Em gái?“

“Đúng vậy, An Dĩ Huệ là chị gái, An Danh Lị là em gái, mà hôm nay người mà anh sẽ lấy làm vợ là An Danh Lị, không phải An Dĩ Huệ! Thưa ông!” Cô giận không thể dùng ngón trỏ đâm vào ngực hắn.

“ An Thắng Hùng không phải chỉ có một người con gái?” Trử Lực Ngự nhịn không được nhíu mày, nghi hoặc hỏi.

“Ai nói vậy?”

“Tôi chỉ có một cô con gái bảo bối, ông ta luôn luôn đối với mọi người nói như vậy.”

“ Đúng vậy, con gái bảo bối chỉ có một cái, đứa khác đã bị ông ta ném đi, chỉ khi nào có giá trị lợi dụng mới nhớ đến.”

“Ném đi ?”

“Tôi cảnh cáo anh, Danh Lị tuy là con ngoài giá thú của An Thắng Hùng, nhưng so với con gái bảo bối của ông ta còn tốt hơn gấp trăm lần, có thể lấy được cô ấy là phúc ba đời nhà nah đó, cho nên anh– uy, chờ một chút, anh muốn đi đâu vậy?” Nam Tuệ lời còn chưa nói hết, liền thấy anh ta xoay người hướng cửa phòng đi đến, một bộ chuẩn bị phải rời khỏi đây, làm cô đột nhiên có loại dự cảm lành, vội vàng đưa tay hắn ngăn cản về anh ta.

“ Hủy bỏ hôn lễ.” Trử Lực Ngự nói.

Nam Tuệ ngay lập tức mở to đôi mắt.

“Hôn lễ không thể hủy bỏ.” Cô nhanh chóng lắc đầu.

“ Vì sao không thể? An Thắng Hùng lừa gạt tôi, ngay cả cô dâu cũng bị tráo đổi, vì sao tôi không thể hủy bỏ hôn lễ?”

“Bởi vì Danh Lị là vì cha cô ấy, mới hy sinh chính mình, gả cho anh, nếu anh hủy bỏ hôn lễ, vậy sự hy sinh của cô ấy, cùng công ti của cha cô ấy phải làm sao bây giờ?”

“ Đều không liên quan đến tôi.” Trử Lực Ngự lạnh lùng nói, nói xong chuẩn bị cất bước quay đi.

“Hey, anh không thể hủy bỏ hôn lễ!” Nam Tuệ vội vàng đưa tay giữ chặt hắn.

“Cô không có quyền gì ngăn cản.”

“Vì sao không có? Danh Lị là bạn tốt của tôi”

“Vậy thì sao chứ?” Anh ta nhìn chằm chằm vòa cô. “ Cô có thể bắt buộc tôi cùng cô ấy kết hôn sao? Cô nghĩ rằng với tình huống này, nếu tôi thực cùng cô ta kết hôn, cô ấy sẽ hạnh phúc, sẽ vui mừng sao? Vậy đây là việc một người bạn tốt nên làm sao? Cô muốn tương lai của bạn cô như vậy sao?”

Nam Tuệ bị anh ta nói như vậy, nhất thời cả người cứng đờ, không biết nói gì.

“Còn lời nào muốn nói sao?” Anh hỏi cô.

“Cha Danh Lị bị ung thư dạ dày.”

“Thật sao? Thật đáng tiếc.” Trử Lực Ngự mặt không chút thay đổi nói.

“Bộ dáng của anh xem như không chút tiếc nuối.” Nam Tuệ nhịn không được trừng mắt liếc hắn, sau đó mới tiếp tục nói những gì mà vừa nãy cô đã định gặp anh ta để nói.

“Mặc dù ba của Danh Lị cho tới bây giờ chưa từng quan tâm đến cô ấy, cho dù sống trong cùng mái nhà, cô ấy cũng chỉ giống như một người vô hình. Sau khi cô ấy mười tám tuổi, cô ấy đã tự mình chuyển ra ngoài sống độc lập, cho tới bây giờ, người nhà cô ấy cũng chưa một lần gọi điện hỏi thăm. Nhưng là cho dù như thế, Danh Lị khi nghe nói ba cô ấy sinh bệnh, tình trạng công ty không tốt, dứt khoát quyết định hôn sự đáp ứng yêu cầu duy nhất có thể cứu công ty của ba cô ấy, bởi vì cô ấy nói đây là việc duy nhất có thể làm cho ba cô ấy.”

“Cô nói cho tôi mấy cái này làm cái gì?” Anh đứng yên hỏi cô.

“Như những gì tôi nói, chẳng lẻ anh còn không thể hiểu Danh Lị là người phụ nữ tốt cỡ nào sao?” Nàng nhìn lại anh ta nói.

“Biết thì đã có sao?”

“ Người đàn ông có thể lấy được cô ấy chính là phúc ba đời của họ.”

“Phải không? Thế thì tôi xin chúc mừng cái người đàn ông may mắn kia”

Nam Tuệ đột nhiên cảm thấy sắp bị anh ta làm cho tức chết.

Loại đàn ông mặt không chút biểu lộ cảm xúc, luôn lạnh lung như này, dùng đầu gối để nghĩ cũng biết vì sao anh ta phải dung tiền để đổi lấy vợ, Danh Lị gả cho anh ta là tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không có khả năng hạnh phúc.

Anh ta không muốn cùng Danh Lị kết hôn, đối với cô mà nói đó thực sự là ming muốn của cô, cô vô cùng cao hứng đây!

Nhưng vấn đề ở đây là Danh Lị cũng nghĩ như vậy sao chứ?

Vì ba của cô ấy, Danh Lị có thể hi sinh hạnh phúc cả đời của chính mình, nếu biết kết quả cuối cùng chỉ như công dã tràng, cô ấy có thực sự vui vẻ sao?

Không, cô ấy sẽ không, Danh Lị chỉ càng thêm phiền não, sẽ lo lắng hơn xem làm thế nào để giúp đỡ ba mình, hơn nữa còn vì thế mà phải chịu đựng người trong nhà châm biếm cùng ngạo báng mà thôi.

Vấn đề nằm ở tiền, Nam Tuệ đột nhiên nghĩ thông suốt điểm này, chỉ cần có tiền có thể giải quyết tình trạng công ty của ba Danh Lị, như vậy kết hôn hay không, sẽ không phải là trọng điểm rồi, không phải sao chứ?

“Được, anh có thể hủy bỏ hôn lễ, nhưng là anh phải hứa với tôi không được hủy bỏ vốn đầu tư cho kế hoạch của công ty An thị.” Cô đột nhiên mở miệng nói.

Ngoài ý muốn, Trử Lực Ngự giơ lên khóe miệng, bởi vì nghĩ thấy cười tốt lắm, hơn nữa lần đầu còn thật sự nghiêm túc đánh giá người phụ nữ ở trước mắt.

Cô có một khuôn mặt cổ điển, ngũ quan tinh tế, lông mi thanh tú, hai tròng nhỏ nhắn đầy sinh động, nhất là lúc trừng mắt nhìn anh, đôi mắt càng trở nên long lanh. Kiểu tóc phù dâu của cô được tết lại phía sau đầu, lộ ra vùng cổ và vai trắng nõn không tỳ vết, khá hấp dẫn.

Cô giống như một cô gái nhỏ nhắn, chiều cao chỉ đứng đến vai anh, nhưng đó lại là một dáng người thật tuyệt vời, vóc dáng vừa phải, eo nhỏ cùng một đôi chân thon dài. Tưởng tượng được cặp chân kia ôm lấy, làm anh kinh ngạc chính là, chính mình khố hạ lại hưởng ứng siết chặt một chút, làm anh có cảm giác như bị sét đánh.

Anh nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trước mắt, đoán chừng cô có sức hấp dẫn không giống người thường, kích thích hormone của anh đột nhiên hoạt động, bởi vì cho tới bây giờ anh đều chưa từng có phản ứng này, cho tới bây giờ chưa từng!

Cô là rất xinh đẹp, nhưng cũng không quá chói mắt. Dáng người tuy là rất tuyệt vời, nhưng lại quá mức nhỏ nhắn xinh xắn rồi. Trên người mặc lễ phục của phù dâu, nhưng điều tồi tệ nhất là, từ đầu tới cuối cô chưa có dung vẻ mặt vui tươi để nói chuyện với anh. Cho nên, hormone trên người anh rốt cuộc là bị điểm nào trên người cô mê hoặc?

“Anh rốt cuộc là nhìn cái gì, vì sao không nói lời nào?” Nam Tuệ ánh mắt của hắn nhìn chăm chú, thấy cả người không được tự nhiên.

“Tôi thắc mắc tại sao tôi phải đáp ứng yêu cầu của cô?” Anh nhìn cô nói.

“Tôi không có bất cứ cái gì nào để dựa vào, nhưng là nếu anh đồng ý với điều kiện của tôi, mặc kệ anh muốn tôi giúp anh làm cái gì, tôi đều có thể đáp ứng.” Cô nhìn thẳng vào anh, nói rõ rang từng câu từng chữ với anh.

“Kể cả đổi em thành cô dâu của tôi?” Trử Lực Ngự có chút đăm chiêu nhìn cô trong chốc lát, không nhanh không chậm mở miệng hỏi.

Nam Tuệ trợn mắt há hốc mồm nhìn anh, giống như anh và kẻ điên là như nhau.

“Cái này đùa vui tốt lắm.” Cô trừng mắt nhìn anh nói.

“ Em muốn nghĩ nó là một trò đùa cũng được.” Anh không quan tâm, nhún nhún vai, sau đó xem đồng hồ một chút. “Nửa giờ sau, cô dâu nếu là em, hôn lễ liền cứ theo bình thường cử hành, kế hoạc tài trợ cho công ty An thị cũng sẽ không đổi; nếu không phải, tôi sẽ công khai tuyên bố hủy bỏ hôn lễ. Em cứ suy nghĩ đi.”

Nói xong, anh ta rời đi, lưu lại Nam Tuệ đứng ngây ra tại chỗ, toàn bộ rối loạn.

Anh ta thật sự nghiêm túc?

Không thể nào? Như thế nào lại có chuyện kỳ quặc như vậy

Cô dâu đổi lại là cô?

Please, này rốt cuộc là…… Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
..................................................
Bạn đang đọc truyện tại Kenhtruyen.Wap.Sh chcs các bạn vui vẻ
.....................................................
Chương 2





Cô đã kết hôn.

Mặc dù cô là đương sự, mặc dù cô tham gia từ đầu đến cuối, thậm chí còn có thể nói là “thủ phạm” đóng góp vào những điều này, nhưng cô là không dám tin, chính mình thực sự kết hôn rồi

Nam Tuệ lấy cớ lễ phục phù dâu của cô bị bẩn, cố mặc một bộ lễ phục màu xanh lam gần giống với Danh Lị. Cô sánh vai cùng với chủ rể trong buổi lễ ngày hôm nay, làm cho một người ngơ ngác ngồi ở trong phòng nghỉ của cô dâu ở khách sạn, làm cho mọi người ở trong hội trường đều thấy kinh hoàng, chung quanh đều là những ánh mắt khác thường chăm chú nhìn vào cô, hoài nghi, thảo luận cùng với những tiếng bất mãn của nhười nhà An gia.

Bình tĩnh trở lại.

Danh Lị hiện tại chắc đã biết, cô thay cô ấy kết hôn rồi?

Cô ấy sẽ có phản ứng gì đây?

Có hay không cũng giống như những người trong hội trường, hiểu lầm cô?

“Người này thật là một nữ nhân không biết xấu hổ, nữ nhân nhà người ta xem ngươi như chị em, nhưng ngươi lại cướp chồng của cô ấy, ngươi có biết xấu hổ hay không?”

Người nhà An gia là như vậy chỉ vào mũi cô tức giận mắng, không chỉ có mắng cô là người không biết xấu hổ, nữ nhân vô liêm sỉ, còn nói cô là một cái nữ nhân hám tiền, thấy tiền sáng mắt, vì muốn lấy một người đàn ông giàu có, ngay cả chồng của bạn tốt cũng đoạt lấy.

Phản ứng của họ, cùng những ánh mắt khinh bỉ, những lời nói khiển trách của bọn học dành cho cô, cô đều đã lường trước được.

Cô là vì sợ Danh Lị sẽ ngăn cản cô vì cô ấy mà kết hôn, cho nên mới tiên trảm hậu tấu gạt Danh Lị cùng chú rễ kết hôn. Nhưng là vấn đề ở trong này, cô tuy là xuất phát từ hảo ý, những những người khác đều là không nghĩ như vậy. Danh Lị có hay không nghe theo những lời đồn đại của thiên hạ mà hiểu lầm cô? Chính cái gọi là lời đồn đãi thật đáng sợ, ba người cùng tham gia thổi phồng sự việc, cũng đã có thể giết người.

Làm sao bây giờ? Hiện tại mới thực sự nghĩ tới, cô mới phát giác chính mình giống như đã quá xúc động, suy nghĩ cũng rất không chu toàn.

Nhưng là hiện tại đã quá muộn để hối hận, ván đã đóng thành thuyền rồi.

Nam Tuệ nhăn mày, cả người đều cảm thấy ảo não.

Có lẽ…… Nam Tuệ đứng dậy từ ghế sô-fa, hiện tại cô nên đi giải thích rõ ràng với Danh Lị, tránh để cô ấy hiểu lầm mình.

Cô xoay người bước đi, rồi lại đột nhiên ngừng cước bộ.

Không được, cô như thế nào giải thích đây? Nói rằng cô đã phá hỏng kế hoạch của ba cô ấy—Danh Lị vốn chỉ là thay thế cô dâu thực dự để kết hôn? Để đám cưới vẫn được diễn ra, cô đã phải hi sinh chính bản thân mình sao?

Đây là lời nói thật, nhưng là vì sao nghe đến như là cô đang tự dựng chuyện lên để biện hộ cho chính mình. Thậm chí đến ngay cả cô còn có cảm giác chột dạ?

Ngay chính bản thân mình còn có loại cảm giác này, vậy khi nói ra những lời đó, liệu có ai có thể tin tưởng đây?

Đáng giận, như thế nào lại xảy ra chuyện này?

Cô rốt cuộc vì sao lại tự cho mình là thông minh, cho rằng mọi chuyện chỉ nhỏ như giọt nước chú?

Cô thật sự sắp phát điên rồi!

Ở trong phòng đi tới đi lui, Nam Tuệ rất muốn biết bây giờ cô nên làm thế nào, thật là phiền lòng.

“Không nghĩ tới nữa, thật đáng giận!” Cô đột nhiên nổi giận đùng đùng mắng to một tiếng, “Hay là trước tiên đi tìm Danh Lị rồi nói sau.”

Vừa nói dứt câu, cô ngay lập tức xoay người, hướng về phía cửa phòng bước đi, vừa đi tới trước cánh cửa, liền thấy cửa phòng vốn đóng chặt đột nhiên bị người mở ra, hại cô suýt chút nữa đập mũi vào cánh cừa nha.

Cô không tự chủ được tạm dừng bước, nhìn chằm chằm vào anh ta.

“Em muốn đi đâu?” đóng cửa cửa phòng, Trử Lực Ngự mở miệng hỏi.

“Không liên quan đến chuyện của anh.”

“Em hiện tại là vợ của anh, như thế nào lại không liên quan?” Anh nhăn trán.

“Pháp luật dân sự đã được sửa đổi, cho dù đã có một buổi lễ kết hôn công khai, nhưng nếu chưa có đi đăng ký kết hôn, vẫn chưa được xem như vợ chồng.” Cô lùi trở lại căn phòng.

“Ý của em chính là muốn hủy bỏ hôn ước?”

“Tôi còn đang suy xét.”

“Hiện tại mới cân nhắc không phải đã quá trễ sao chứ? Vừa rồi tại hội trường mọi người đều đã biết em cùng anh kết hôn, hơn nữa lại là vì tiền của anh nên mới đoạt chồng của bạn tốt.”

“Anh thật đặc ý sao?” Cô nhíu mày, bất mãn nói.

“Không thể nói là đắc ý, phải nói thật hài lòng mới đúng, thật hài lòng khi không mắc bẫy nhà An gia kia, không phải vướng vào mối quan hệ lằng nhằng đó, anh nên cảm ơn em rất nhiều.” Anh ta đột nhiên nhếch môi cười toe toét với cô.

Nam Tuệ ngây người ngẩn ngơ, sau đó chậm rãi dùng ánh mắt hoài nghi nhìn anh ta.

Người đang đứng trước mặt cô và người lúc trước hoàn toàn không giống nhau, lúc trước rõ ràng là một người chẳng khác gì khối băng di chuyển, như thế nào hiện tại lại cười rạng rỡ như nắng mặt trời thế kia, chuyện gì xảy ra đây? Hơn nữa đáng chết chính là, anh ta cười rộ lên như vậy thật siêu đẹp trai! Quả thực cùng với khối băng di động vừa rồi cứ như là hai người khác nhau.

Hai người?

Có chuyện như thế này sao?

Một sự khác nhau chỉ trong hai giờ, anh ta như thế nào có thể hội biến thành một người khác, trừ phi……

“Anh…… Anh có anh em sinh đôi ah?” Nam Tuệ nhịn không được hoài nghi hỏi.

Trử Lực Ngự ngạc nhiên trừng mắt nhìn. “Cái gì?”

“Tuy bộ dạng là giống nhau, nhưng thái độ so với người lúc trước khác nhau rõ ràng, anh chính là có anh em sinh đôi có đúng không?” Cô có chút đăm chiêu, cúi đầu nhìn xuống chân suy nghĩ, sau đó lại nhìn thẳng vào anh nói.

Trử Lực Ngự trợn mắt há hốc mồm nhìn Nam Tuệ, tiếp theo đó đột nhiên lên tiếng cười to.

“Ha ha……”

Nam Tuệ bị tiếng hắn cười to làm cho hoảng sợ, lui về phía sau từng bước, ở một khoảng cách an toàn mới bất mãn trừng mắt hỏi anh ta: “Anh rốt cuộc đang cười cái gì?”

“Đôi, Sinh đôi…… Ha ha……” Trử Lực Ngự ôm bụng, cười không dứt.

Mặt của cô tự nhiên đỏ bừng lên.

“Anh…… Tôi…… Đáng giận, không cần cười!” Nam Tuệ nổi giận kêu lên.

“Anh, anh không có biện pháp, bởi vì…… Bởi vì thật sự rất buồn cười, ha ha……”

Xem bộ dáng Trử Lực Ngự cười liên tục, Nam Tuệ rốt cuộc nhịn không được hét lên một tiếng, hướng về phía anh ta rống lớn, “Không cần cười, anh cho dù không phải an hem sinh đôi, cũng là cái người đa nhân cách!」

Trử Lực Ngự nghe thấy vậy, càng cười to hơn. “Đa nhân cách? Oa ha ha……”

Nam Tuệ mặt đỏ bừng, quả thực cô không biết nên giải thích với anh ta anh ta, rằng anh em sinh đôi và đa nhân cách là như thế nào cho phải.

Cắn chặt môi, cô quyết định không thèm nói chuyện với anh ta nữa.

Cô tiến về phía cửa, quyết định đi tìm Danh Lị.

Trử Lực Ngự vẫn còn đnag cười, nhưng khi thấy Nam Tuệ đi qua, anh liền kéo cô vào trong ngực.

“Uy!” Nam Tuệ bị dọa đến hoảng sợ, lập tức giãy dụa muốn đẩy anh ta ra.

“Đừng cử động.” Anh ta nói.

“Tại sao tôi phải nghe lời anh, anh buông tôi ra, nam nữ thụ thụ bất thân anh đã nghe qua bao giờ chưa?” Lớn đến từng này tuổi rồi, đây là lần đầu tiên cô cùng một nam nhân thân cận như vậy, làm cho cô cả người không được tự nhiên. Không nghĩ tới ngay sau khi cô nói xong, tiếng cười của anh ta vừa mới dừng, bây giờ lại bắt đầu vang lên.

“Nam nữ thụ thụ bất thân? Ha ha……”

Thực sự có những thứ có thể nhẫn nhịn được, cũng có những thứ không thể nhẫn nhịn mãi được. Nam Tuệ chính là đã bị anh ta làm cho tức điên, chưa kịp suy nghĩ đến hành động của mình, đã nâng chân lên, dùng sức đạp hắn một cước.

“Đáng chết!” Hắn đột nhiên cảm thấy đau, kêu lên một tiếng.

Nam Tuệ vừa long, nhếch môi cười.

“Em đá anh?” Trử Lực Ngự khó có thể tin trừng mắt hìn nàng.

“Nếu anh còn không buông tôi ra, tôi còn có thể tiếp tục đá anh.” Cô nâng cằm lên, nói.

“Em luôn làm cho người khác buồn cười như vậy sao?” Anh nhìn cô, thong thả hỏi.

“Cái gì?” Nam Tuệ nhíu mày, còn không kịp nói câu tiếp theo, cả người đột nhiên bị Trử Lực Ngự ôm lấy, cô sợ tới mức không nhịn được hét lên. “Uy! Anh làm gì vậy? Mau hạ tôi xuống dưới!”

“Thả em xuống dưới xong để em dùng chân đá anh sao ? Anh không ngu như vậy đâu.” Mặt anh cúi sát vào mặt cô.

“ Tôi thề sẽ không đá anh nữa đâu.” Nam Tuệ vội vàng nói, bởi vì cô phát hiện anh ta đang ôm cô hướng đến cái giường.

“Không cần, bởi vì ở tư thế này em cũng không thể đá anh được.” Trử Lực Ngự nhìn cô, nhếch miệng cười, sau đó trực tiếp đem Nam Tuệ đặt tại trên giường, thuận thế người anh đặt ở trên người cô.

“Uy, anh, anh muốn làm gì? Anh đừng có tới gần đây!” Nam Tuệ cả người đông cứng.

“Hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta.”

Nam Tuệ hoảng sợ không dám chớp mắt.

“Anh đừng tiến tới nữa, bây giờ còn là ban ngày, không phải ban đêm.” Cô vội vàng kêu lên, nhưng là nghĩ lại, cách nói này hình như là nói nếu là buổi tối thì có thể tiến tới, vì thế nhanh chóng thay đổi, “ Ý của tôi là mặc kệ ban ngày hay là ban đêm, anh cũng không được chạm vào tôi, hôn lễ hủy bỏ! Tôi nói chính là hôn lễ không có ý nghĩa gì hết, tôi đổi ý, gameover, anh đứng dậy nhanh đi, không cần đè nặng lên tôi!”

Nam Tuệ dùng sức đẩy anh ta ra, sao hắn lại rắn chắc như đá, đẩy mãi mà không nhúc nhíc.

Cô nhìn vào đôi mắt của anh, chỉ thấy ánh mắt của anh ta rất lấp lánh, không còn thấy vẻ cười cợt như lúc trước, làm cho tim cô đập mạnh, trống ngực không hiểu tại lại gia tốc tốc độ, nhiệt độ cơ thể không ngừng tăng nhanh.

“Em đã nghe qua câu nói?” Anh ta nhìn cô không chớp mắt, sau đó mở miệng nói “Hàng đã mua rồi, không được hoàn lại.”

Nói xong, Trử Lực Ngự cúi đầu, hôn Nam Tuệ.

Nam Tuệ cho tới bây giờ cũng chưa từng hôn bất kỳ một nam nhân nào, cho nên với tình huống trước mắt thực làm cho cô sợ chết khiếp. Nhưng là ngoài cảm thấy kinh ngạc ra, một loại cảm xúc nào đấy đột nhiên pá đảo đến, làm cho cô hoàn toàn không có nửa điểm chống cự, hình như đó là tò mò.

Cảm giác hôn là gì?

Bị nam nhân hôn là cái gì tư vị?

Cô thật rất muốn biết, mà hiện tại đây chẳng phải là cơ hội cho cô tìm hiểu sao?

Tuy Nam Tuệ biết chính mình có cái ý nghĩ này thật quái dị, cũng biết chính mình phải đem anh ta đẩy ra, đem anh ta đạp ra ngoài, tốt nhất là phải hung hăng thưởng cho anh ta một cái bạt tai” Coi như là một bài học. Nhưng là lòng hiếu kỳ lại quát bảo cô không nên có phản ứng như vậy, làm cho cô chỉ có thể cả người cứng ngắc, nằm bất động dưới thân của anh ta, cảm nhận cảm giác của nụ hôn.

Đôi môi mềm mại của anh ta, không ngừng di chuyển ở môi của nàng, không có tiểu thuyết nào mô tả được cái cảm giác ngọt ngào, thần kỳ này, cũng không như cô tưởng tượng rằng nó rất ghê tởm và khủng khiếp! Cô đã từng nghĩ ở một khoảng cách gần như vậy, nhất định sẽ ngửi được mùi vị của đối phương. Tuy Nam Tuệ chưa bao giờ hôn ai, nhưng cũng đã từng thấy người ta hôn nhau rất nhiều lần.

Nam Tuệ biết hôn nhau còn phải sử dụng đến lưỡi, nhưng là anh ta thực sự không có dùng tới.

Ý tưởng này mới vừa xẹt qua, Nam Tuệ liền cảm giác được cái lưỡi đang ở trên môi mình thăm dò, sau đó đùa giỡn ở môi cô, hấp dẫn câu dẫn cô mở miệng ra đón nhận nó.

Hô hấp của cô đột nhiên trở lên nhanh hơn, không tự chủ được, tim đập mạnh, trống ngực cũng giống như vậy.

Đây là hôn sao? Rõ ràng không có cảm nhận gì, nhưng là ông trời ơi, hô hấp của cô cùng tim và trống ngực đập mạnh như vậy là làm sao chứ, vì sao tần số của nó lại rói loạn như vậy?

Hắn quyết định đủ rồi, cố gắng ngăn anh ta lại, nhưng miệng vừa mới mở ra, lưỡi của anh tan gay lập tức tiến vào trong miệng cô, làm rối loạn suy nghĩ của cô. Cô dùng lưỡi mình cố gắng thử đẩy lưỡi anh ta ra ngoài, nhưng lại càng làm anh ta thêm linh hoạt, thám hiểm trong miệng cô không ngừng, cơ hồ làm cho cô không thể hô hấp.

Nam Tuệ bất tri bất giác kêu ra tiếng, cảm giác được cả thân mình nóng lên, làm cho cô trở nên mơ mơ màng màng, cả người vô lực, nóng lên, còn có run rẩy. Tay cô đang chống đỡ ở ngực của anh ta, nhưng lại bất tri bất giác nắm không vững, chỉ có thể nắm vào áo sơmi của anh. Anh tựa hồ khàn khàn cười khẻ một tiếng. Anh bắt đầu hôn lên những bộ phận khác trên cơ thể của cô, không chỉ dừng lại ở môi. Ánh mắt, cái mũi, cằm, lổ tai, cổ, bả vai tất cả đều được anh hôn qua, mà cô chỉ có thể thở hổn hển, hoàn toàn không thể chống cự.

Quần áo từng cái một được cởi ra, lý trí của cô bỗng nhiên kinh giác tỉnh lại, nhưng lại không thể ngăn cản anh ta tại trên người cô vuốt ve cùng hôn môi, bởi vì ngoài sự tò mò thôi thúc cô, hiện tại , cô lại bị kích thích bởi những cảm giác mà cô chưa bao giờ trải qua, làm cho cô run rẩy, thở gấp không thể điều chỉnh chính mình.

Mơ hồ cảm thấy anh ta mở chân của mình ra. Cô nắm chặt lấy tay anh, lần đầu tiên cô cảm thấy lửa nóng ở trên đầu mình thôi thúc, không tự chủ được móng tay của cô bám chặt vào anh.

“Thả lỏng, thoải mái đi em” Trử Lực Ngự khàn khàn thì thầm.

Cô cố gắng thư giãn và thở nhẹ ra, giây tiện tiếp theo cô cảm thấy anh ta không chút lưu tình xuyên qua cô.

Đau đớn làm cho cô nhắm chặt hai mắt, móng tay đâm thật sâu vào cánh tay anh.

“Xuỵt” Anh ôm chặt lấy cô, ôn nhu an ủi, cô mới phát hiện chính mình phát ra những âm thanh thút thít.

Anh cúi đầu hôn lên những giọt nước mắt của cô, sau đó lại hôn lên môi cô, lưỡi cô cùng lưỡi anh lại cùng nhau triền miên, một lần nữa cô không thể khống chế chính mình phát ra những âm thanh khe khẽ, anh bắt đầu chuyển động trong cơ thể của cô, từ từ tiến sâu vào cô, nhưng càng tiến vào sâu anh càng không chịu đựng nổi, đột nhiên thay đổi tốc độ nhanh hơn, càng lúc càng dùng sức.

Cho đến khi rốt cuộc cô không chịu đựng được, gục ở trong lòng anh, co rút run rẩy, anh mới gầm nhẹ lên, hoàn toàn giải phóng cho bản thân mình.

Sau đó, trong phòng một mảnh trầm tĩnh.

Ngoài hai tiếng thở dồn dập của hai người, chỉ có thể nghe được một tiếng tim đập như trống đánh.

Nam Tuệ đầu óc trống rỗng, khiếp sợ không biết nên như thế nào hình dung lại chuyện vừa rồi phát sinh, cũng không biết vì sao chính mình như thế nào cùng anh ta phát sinh chuyện này?

Cô thế nhưng đã thực sự cùng anh ta ở trên giường làm chuyện đó!

Ông trời, việc này rốt cuộc là như thế nào phát sinh? Nam Tuệ còn nhớ rõ chính mình chỉ vì muốn tìm hiểu hôn là cái gì tư vị, cho nên mới cho phép hắn hôn, kết quả lại là ngoài sức tưởng tượng.

Taại sao có thể như vậy đây?

Cô chỉ là muốn biết nụ hôn là như thế nào thôi mà, không nghĩ tới lại……

Nên trách ai? Chỉ có thể tự trách mình không biết “lòng hiếu kỳ giết chết mèo” những lời này thật đúng nha, cô thực chính là hối hận không kịp! Hiện tại làm sao bây giờ? Đầu óc của cô hoàn toàn trống rỗng, không có nửa điểm chủ ý. Ở trên người cô, Trử Lực Ngự đột nhiên nhẹ giật mình một chút, trong nháy mắt làm cho cô khẩn trương ngừng trụ hơi thở. Anh ta lại ôm cô một cái.

Cơ thể của anh cùng cô thay đổi vị trí, làm cho cô nằm sấp ngủ ở trên người anh.

Thân thể trần trụi của mình ghé vào một cái thân thể trần trụi nam nhân, loại thân nật này thật lạ lẫm, làm cho Nam Tuệ cả người phát cương, muốn giả bộ ngủ cũng không xong.

Nam Tuệ động đậy cơ thể, muốn từ trên người anh ta trườn xuống, nhưng ngay lập tức lại có một vòng tay xiết chặt eo của cô.

“Đừng nhúc nhích.” Anh nói.

Nam Tuệ lập tức bất động, nhưng là nghĩ lại, lại nghĩ thấy không phục, tại sao cô lại phải nghe lời anh ta chứ?

Mang theo tư tưởng muốn chống lại, cô bắt đầu trên người anh ta vặn vẹo, liều mình giãy dụa muốn thoát khỏi vòng tay siết chặt của anh ta, không để ý tới động tác của chính mình căn bản là càng sát vào anh ta hơn, hơn nữa là cả thân mình trần trụi, ngực đối ngực, chân đối chân, cứng rắn đối mềm mại.

Trử Lực Ngự cắn chặt răng, cố gắng tự kiểm soát chính mình, làm cho chính mình đừng nhanh như vậy đã muốn cô lần thứ hai, dù sao cô cũng vừa mới trải qua lần đầu tiên, nhất định sẽ có chút không thoải mái, nhưng là của cô giày vò cũng sắp muốn đem anh bức điên rồi.

“Đáng chết, đừng nhúc nhích!” Anh cắn răng gầm lên một tiếng.

“Tôi vì sao phải nghe lời của anh?” Cô không chịu thua tiếp tục vặn vẹo giãy dụa, thậm chí lấy tay chống vào ngực hắn muốn lấy điểm tì để đứng dậy, ý đồ muốn ngồi lên để thoát khỏi sự kềm kẹp của anh ta, không ngờ rằng ngay sau đó cô lại kêu lên một tiếng đau đớn, cảm giác anh ta lại một lần nữa xuyên cái thứ đó vào trong cơ thể của cô.

“Anh đã cảnh cáo em không được nhúc nhích.” Anh khàn giọng đối cô nói, không còn cách nào, chính mình bắt đầu ở trong cơ thể cô thong thả luật động.

Anh nhìn cô, gương mặt đầy dục vọng cùng tràn ngập khao khát làm cô không thể hô hấp, cũng quên mất phải tránh khỏi người anh ta.

Anh chậm rãi di chuyển làm cho cô bắt đầu phản ứng lại, cô hô hấp dồn dập, không tự chủ được nhắm mắt lại, cơ thể tiếp nhận động tác của anh. Anh mang cô xoay người, bắt đầu một lần nữa tiến sâu vào di chuyển nhanh hơn, hai người lại một lần nữa cùng nhau đam mê.

Ngoài cửa sổ, mặt trời chiều ngả về tây.

Ban đêm vừa mới buông xuống, đêm tân hôn của họ như là mới bắt đầu. Buổi sáng tỉnh lại, Nam Tuệ trong nháy mắt không rõ ràng lắm chính mình đang ở nơi nào, cho đến khi cô quay đầu thấy một nam nhân đang ngủ ở bên cạnh mình, lúc này mới nhớ ra tất cả.

Cô nhanh chóng lấy tay bịt lấy miệng, miễn cho chính mình thét lên đem nam nhân nằm bên cạnh đánh thức dậy.

Thiên a, a, cô thực muốn nổi điên! Chuyện này hết thảy rốt cuộc là như thế nào phát sinh? Cô không có khả năng phải, lại, sẽ là như vậy một cái tùy tùy tiện tiện nữ nhân, hôm qua mới cùng nam nhân này gặp lần đầu tiên, kết quả liền cùng hắn phát sinh quan hệ, nhưng lại không chỉ một lần……

Nhớ tới ngày hôm qua, cô chỉ cảm thấy chính mình thực muốn phát điên!

Cô là như vậy một cái nữ nhân chẳng biết liêm sỉ, tùy tiện cùng một nan nhân lạ lẫn ở trên giường làm cái chuyện nam nữ sao?

Không, cô không phải.

Nhưng là nếu không phải, vậy như thế nào giải thích chuyện trước mắt đây? Cô đã cùng một nam nhân gần như là hoàn toàn xa lạ triền miên trên giường quay cuồng hơn mười giờ đồng hồ!

Tuy nhiên nói cô đã cùng người xa lạ này kết hôn, thành vợ chồng, nhưng cho dù là như thế, cũng không thể giải thích tại sao cô lại có thể lên giường cùng một người đàn ông chỉ mới nhận thức được anh ta có vài giờ đồng hồ, còn chưa nói đến người đàn ông xa lạ này vốn là chồng của An Danh Lị. Cô muốn điên, thực phát điên! Cô rốt cuộc đang làm gì đây? Chẳng lẽ đây là cái gọi là tính sai một bước sao?

Hiện tại cô có cùng người khác nói, cô là vì giúp Danh Lị mới cùng Trử Lực Ngự kết hôn, nhưng có ai hội tin tưởng đây? Chỉ sợ chính Danh Lị cũng sẽ không tin tưởng đi?

Thực muốn khóc.

Nam Tuệ trừng mắt nhìn nam nhân bên cạnh, rất muốn đấm cho hắn mấy phát, hoặc một cước đạp hắn bay ra xa.

Chuyện này tất cả đều là do người trước mắt hại! Nếu không phải do hắn ngay đến cả đối tượng kết hôn cũng nhầm lẫn, cô cũng sẽ không phạm sai lầm, sẽ không bị uy hiếp, sẽ không cùng hắn kết hôn, sau đó sẽ không xảy ra chuyện như hiện tại, đều là hắn hại, thật đáng giận!

Tức giận đến, Nam Tuệ nhịn không được giơ tay lên muốn đánh nhau với hắn, lại phát hiện chính mình một chút khí lực đều không có, còn có tay chân có cảm giác như nhũn ra.

Là làm sao vậy?

Cô cúi đầu nhìn về phía tay không có cảm giác của mình, sau đó lập tức hiểu được đã xảy ra chuyện gì. Nam Tuệ ngày hôm qua buổi sáng chỉ ăn một cái bánh và uống một ly sữa đậu lành, sau đó không có nếm qua thứ gì, trải qua hai mươi bốn giờ mà không ăn uống gì, hơn nữa ngày hôm qua lại cùng anh ta vận động kịch liệt đến mấy lần như vậy, khó trách toàn thân hiện giờ vô lực.

Bụng rất đói, vừa rồi không nghĩ đến còn không có cảm giác, hiện tại!

“Ục ục…”

Dạ dày của cô sao lại có thể kêu lớn đến vậy, hơn nữa thanh âm còn lớn tới mức kinh động nam nhân bên cạnh, làm hắn mở mắt.

“Tiếng gì kêu vậy?” Anh thì thầm hỏi cô, lại xoay người đem cô ôm vào trong ngực, tiếp tục ngủ.

Nam Tuệ cả người cứng ngắc không hiểu, căn bản là muốn biết anh ta rốt cuộc là tỉnh hay chưa?

Cô thật cẩn thận xem một chút, không nghĩ tới lại ngay lập tức nghe thấy anh ta nói: “Đừng động.”

Lập tức cả người cô đều trở nên cứng ngắc, không tự chủ nhớ tới ngày hôm qua anh ta kêu cô đừng động, kết quả cô lại không có nghe nên đã xảy ra hậu quả…. Ông trời a, hiện tại rốt cuộc cô nên làm sao bây giờ nha?

“Ục Ục…” Dạ dày của cô lại kêu, làm anh ta càng thêm cương trực đột nhiên nâng đầu lên nhìn đến cô hỏi “ Dạ dày của em kêu?.”

Khuôn mặt của cô chính là đỏ rực lên. Tại sao anh ta có thể hỏi như vậy chứ, không biết hỏi như vậy sẽ làm cô thấy thực xấu hổ sao chứ?

“Không cần anh nói tôi cũng biết.” Cô đỏ mặt, nghiêm mặt, lại hung hãn trừng mắt nhìn anh.

Trử Lực Ngự nhìn thẳng cô, đột nhiên khẽ cười một tiếng.

“Anh lập tức kêu phục vụ phòng.” Anh nói, tiếp theo đó, đột nhiên anh hôn cô một cái, rồi mới xoay người, chuyển qua bên giường cầm lấy điện thoại gọi người đem cơm mang lên phòng.

Nam Tuệ xấu hổ chẳng biết làm sao, chỉ có thể kéo chăn che thân thể trần trụi của chính mình, mặt nóng như lửa đốt.

Hiện tại là như thế nào? Cô thực mau muốn làm cho rõ ràng lắm!

“Muốn hay không trước tiên tắm rửa?” Đặt điện thoại xuống, anh quay đầu ôn nhu hỏi.

Kia bộ dáng ôn nhu cùng mỉm cười làm Nam Tuệ siêu cấp không quen, bởi vì ấn tượng của cô với anh ngay từ đầu chính là một khối băng di động, không thể tin anh có thể đột ngột thay đổi như vậy.

“Anh thực không phải có anh em sinh đôi sao chứ?” Cô do dự một chút, rốt cục nhịn không được hỏi anh.

Anh lại giống như ngày hôm qua cười thêm một lần nữa, lắc đầu trả lời vấn đề của cô.

“Không phải.”

“Thật sao, nhưng anh cùng người lúc trước cho tôi ấn tượng trái ngược nhau, rốt cuộc cái nào mới là bộ mặt của anh?” Cô lại hỏi.

“Lúc trước ấn tượng của anh đối với em là như thế nào?” Anh rất tò mò.

“Lạnh lùng vô tình.” Cô không chút do dự nói.

Trử Lực Ngự gật gật đầu, lộ ra bộ mặt đồng tình với cô. “Em ấn tượng đúng, anh thật là một người lạnh lùng vô tình, nhưng là anh sẽ không như vậy đối em.” Anh nhìn cô nói, ngữ khí hứa hẹn.

“Vì sao?” Cô hồ nghi nhìn hắn, thực sự là không thể hiểu tại sao anh ta lại quái nhân như vậy.

“Nói thực ra, chính anh cũng không biết.” Anh nhìn cô một hồi lâu mới trả lời.

“Anh đang trêu đùa tôi?” Nam Tuệ bất mãn nói.

“Không có.”

“Không có mới là lạ. Làm gì có cái gì gọi là không biết?”

“Chính là không biết, cho nên mới không có biện pháp nói ra, chờ anh tìm hiểu rõ ràng, lần sau sẽ lại cùng em nói chuyện này.” Nói xong, Anh đột nhiên đứng dậy, toàn bộ cơ thể trần trụi làm cho Nam Tuệ lập tức nhắm mắt lại, xấu hổ đến mức không dám nhìn.

“Chúng ta trước tiên đi tắm rửa.”

Tiếng nói của anh đột nhiên xuất hiện ở bên tai cô, cô còn chưa kịp mở mắt, chăn trên người cũng không cánh mà bay, cả người bị anh nhẹ nhàng ôm lấy.

“Anh muốn làm gì? Mau đặt tôi xuống!” Cô sợ hãi nhìn anh kêu lên, tay cũng không chút do dự khẩn trương ôm lấy cổ anh, đề phòng chính mình rơi xuống.

Anh cúi đầu, nhìn cô nhếch miệng mỉm cười. “Giúp em tắm rửa.”

Nam Tuệ nhất thời bị dọa đến trợn mắt há mồm.


phan-2
phan-3
phan-4
phan-5
index



tags : truyen tieu thuyet - Bà Xã, Anh Yêu Em! - Tiểu thuyết Full - wap truyen - truyen hay
Trang chu
onl : 1
bo dem 1 | 627

wap hay | Diệt thần | wap giai tri | anh gai xinh | wap hay nhat | truyen bua | truyen ma | truyen teen | tieu thuyet | truyen tinh yeu | truyen voz
anh chup len | anh sexy nude | game android | game android | sms chuc ngu ngon | game mobile
anh chup len
, tinnhan-sms
kho game android kho game