“Tĩnh Dương ca, em bị thương anh có thể giúp ta bôi thuốc không?”
“Làm sao bị thương?”
“ Tay của em bị thương.”
Lục Tĩnh Dương nhìn ngón trỏ nho nhỏ ngắn ngủn trắng nõn kia có một đạo nhợt nhạt hồng ngân, có chút bật cười. Đây là bị thương cái gì? Tiểu cô nương ngón tay thẳng tắp chờ hắn giúp nàng “xử lý” miệng vết thương, hắn cũng không buốn cười nàng.
“Hảo, anh giúp em băng bó.”
Tiểu cô nương tên Hà Nhược Hinh, năm nay năm tuổi, mùa thu năm trước trở thành hàng xóm nhà bọn họ, có lẽ bởi vì cô cùng chú chỉ có một đứa nhỏ là nàng, bởi vậy nàng cơ hồ mỗi ngày đều chạy sang nhà bọn họ, nhưng cũng thực kỳ quái, hắn lớn hơn nàng hai tuổi so với nàng lớn hơn không được bao nhiêu, nhưng nàng chỉ thích dính lấy hắn, vừa thấy hắn liền ngây ngô cười, bộ dáng khờ khạo đáng yêu.
Lục Tĩnh Dương cầm khối băng dán, dán tại ngón trỏ nho nhỏ của nàng.
“Cảm ơn Tĩnh Dương ca.” Khuôn mặt thanh tú non nớt nhỏ nhắn cười đến thập phần đáng yêu.
Hắn sờ sờ đầu của nàng: “Đừng khách khí.”
Lại một năm nữa.
“Tĩnh Dương ca, hôm nay La Khả Nghi nói nàng thích Lưu Chí Tường học lớp chúng ta, nàng muốn làm bạn gái của hắn, Tĩnh Dương ca, ta thích ngươi, ta có thể làm bạn gái ngươi không?”
Tiểu Nhược Hinh thường nhắc tới La Khả Nghi, hai người là đồng học khi nàng còn ở vườn trẻ, tiểu bằng hữu nói đến người yêu, bất quá làm cho hắn nhớ tới kĩ niệm khi còn ở vườn trẻ của mình, một nữa đồng học nữ trong lớp đều từng làm qua bạn gái hắn.
Vì thế hắn sờ sờ đầu của nàng. “Nhưng Tĩnh Dương ca ca đã có bạn gái.”
“Cái gì? Anh đã có bạn gái!” Nghe được Tĩnh Dương ca ca đã có bạn gái, tiểu Nhược Hinh vẻ mặc khổ sở. “Nhưng người ta muốn làm bạn gái của Tĩnh Dương ca…..”
Lục Tĩnh Dương đã có thói quen nhòn nhìn nha đầu kia, khuôn mặt nhỏ nhắn luôn ngây ngô cười, thấy bộ dáng khóc lóc khổ, hắn nhất thời không quen. “Đừng khổ sở như vậy, cho em làm bạn gái muội muội của Tĩnh Dương ca có được không?”
“Bạn gái muội muội?”
“Đúng, em là bạn gái muội muội của Tĩnh Dương ca.”
Tuy rằng nàng không hiểu lắm từ bạn gái muội muội, nhưng nàng biết Tĩnh Dương ca đã đáp ứng cho nàng làm bạn gái hắn, làm cho nàng vui vẻ không thôi.
Thân hình nho nhỏ ở trong lòng hắn làm nũng. “Cám ơn Tĩnh Dương ca, người thích Tĩnh Dương ca nhất.”
Hắn hôn lên trán của nàng. “Anh cũng thích tiểu Nhược Hinh.” Thật sự là muội muội đáng yêu.
Lại một năm nữa.
“Tĩnh Dương ca, ta nói với ngươi, mẹ ta nói buổi chiều sẽ dẫn ta đi uốn tóc, so với oa nhi uốn cướn như vậy rất được.”
“Ngươi muốn đi uốn tóc?”
“Ân. Tĩnh Dương ca không vui sao?”
Lục Tĩnh Dương nhìn tiểu Nhược Hinh, tuy rằng nàng không phải tiểu cô nương xinh đẹp tựa búp bê như mọi người nói. Nhưng bộ dạng công tịnh tịnh, ngũ quan khéo léo cẩn thận, gương mặt nhỏ nhắn hé ra thanh tú hẳn là có vẻ thích hợp thẳng.
Hắn thân thủ sờ mái tóc dài tinh tế của nàng, chất phát mềm mại phi thường, “Ta cảm thấy ngươi như vậy là tốt lắm, thức đáng yêu, nóng đứng lên hẳn là khó coi!”
Nghe được Tĩnh Dương ca nói nàng uốn tóc thực khó coi, Hà Nhược Hinh lập tức chạy về nói với mẹ nàng không uốc tóc nữa.
Lại một năm nữa.
“Tĩnh D ương ca, về sao ta lớn lên có thể làm tân nương của ngươi không?”
“Cái gì?” Lại là một vấn đề làm cho người ta muốn cười. “Ngươi có biết làm tân nương là có ý gì không?”
“Ta biết!” Gương mặt phấn nộn nho nhỏ dùng sức gật đầu. “Nếu ta là tân nương của Tĩnh Dương ca, ta đây sẽ cùng Tĩnh Dương ca vĩnh viễn ở cùng một chổ, sẽ không bao giờ tách ra. Tĩnh Dương ca ngươi là ơn, cho ta làm tân nương của ngươi, được không?”
“Ai nói với ngươi những lời này?”
“Mẹ nói.” Hà Nhược Hinh thành thực trả lời. “Ngày hôm qua mẹ mang ta đi tham dự hôn lễ của biểu tỉ, mẹ nói biểu tỉ là tân nương xinh đẹp của biểu tỉ phu, về sau bọn họ nhất định sẽ vĩnh viễn ở cùng một chổ, ta cũng muốn cùng Tĩnh Dương ca vĩnh viễn ở cùng một chổ, ta muốn làm tân nương của Tĩnh Dương ca, có thể chứ?”
Xem vẻ mặt có thực sự hỏi cũng không được của nàng, làm cho người ta không thể cự tuyệt, dù sao nàng vẫn là một đứa nhỏ, có thể hôm nay nói ngày mai sẽ quên liền.
Bởi vậy, Lục Tĩnh Dương yêu thương gật đầu. “Hảo, sau khi lớn lên làm tân nương của Tĩnh Dương ca.”
Hà Nhược Hinh, tám tuổi, ở trong nhật ký viết lên nguyện vọng lớn nhất: “Làm tân nương của Tĩnh Dương ca.” (Chys: =]] lần này hết chối)
Chương 1:
Hà Nhược Hinh sau khi tan ca, trên mặt mang hưng phấn đuổi tới một nhà hàng cao cấp Tây Thính.
Nàng cúi đầu nhìn xuống đồng hồ trên tay, sau khi tan làm nàng liền lập tực lao ra khỏi văn phòng, nhưng vẫn là so với thời gian ước định thời gian đã muộn vài phần , hy vọng Tĩnh Dương ca sẽ không phải đợi thật lâu.
Bởi vì cúi đầu xem đồng hồ, cho nên Hà Nhược Hinh cũng không có chú ý tới phía trước có một người đàn ông trẻ tuổi mặc tây trang từ cửa chính đẩy cửa đi ra nhà ăn, bởi vậy làm nàng đâm sầm vào đối phương, thật hoảng sợ, còn trọng tâm không vững ngả về phía sau rồi ngã xuống, may mắn đối phương đúng lúc thân thủ giữ nàng lại.
“Cẩn thận!” Nam nhân trẻ tuổi phi thường đón lấy nàng, xem nàng đứng vững mới buông tay ra.
Đụng vào người còn được cứu, Hà Nhược Hinh vì chính mình không cẩn thận hướng đối phương giải thích,“Tiên sinh, thực xin lỗi, ta là không chú ý xem phía trước, thật sự thực có lỗi.”
Thấy rõ ràng diện mạo của cô gái trước mặt, bộ dáng ngọt ngào thanh tú đáng yêu làm cho nam tử trẻ tuổi đáy mắt có một chút thưởng thức, hắn nhìn nàng, sau đó nở nụ cười.“Người nên giải thích là ta, nữ nhân phải được ưu tiên, ta hẳn là nên chờ ngươi ra trước rồi mới đi ra.”
Rõ ràng là nàng không đúng, nhưng đối phương lại ngược lại hướng nàng giải thích, làm cho Hà Nhược Hinh càng thêm ngượng ngùng.“Không phải là lỗi của ngươi, là ta vừa mới cúi đầu xem đồng hồ mới có thể đụng vào ngươi, thật sự đúng không dậy nổi.”
“Ta hướng ngươi giải thích, ngươi lại hướng ta giải thích, như vậy chúng ta huề nhau, không cần nói ai có lỗi.” Nam tử trẻ tuổi sang sảng cười.
Nghe được đối phương nói như vậy, Hà Nhược Hinh cũng cười.
Cô gái cười rộ lên càng thêm ngọt ngào đáng yêu.“Ngươi là tới nơi này tìm bằng hữu…” Nam tử trẻ tuổi định tiến thêm một bước làm quen cô gái ngọt ngào trước mắt , không ngờ lời nói bị nam nhân cao lớn anh tuấn phía sau xuất hiện đánh gãy.
“Phát sinh chuyện gì?”
Nghe được thanh âm quen thuộc truền đến, Hà Nhược Hinh quay đầu, tiếng nói ôn nhu trong veo hô:“Tĩnh Dương ca.”
Lục Tĩnh Dương mắt nhìn người đang cùng nàng nói chuyện , sau đó hướng nàng đi tới, bàn tay to mang hàm xúc ý tứ bảo vệ, hoặc giống như là cố ý hướng đối phương biểu thị công khai không được tiếp cận tiểu Nhược Hinh của hắn , vây quanh nàng nhỏ bé xinh đẹp, hỏi:“Nhược Hinh, làm sao vậy?”
Đối với vòng tay ôm vững chắc của Tĩnh Dương ca, Hà Nhược Hinh đã tập mãi thành thói quen.“ Ta mới vừa rồi không cẩn thận đụng vào vị tiên sinh này.”
“Phải không?” Thu lại ánh mắt, con ngươi đen lạnh lùng nhìn nam tử trẻ tuổi , sau đó tầm mắt lại lần nữa trở lại trên người nàng.“Vậy ngươi có cùng người ta giải thích không?”
“Ân, đã giải thích.” Giống như một đứa nhỏ nghe lời đang được hỏi đáp, nàng gật đầu liên hồi.
“Nếu đã hướng người ta giải thích thì tốt rồi.” Lục Tĩnh Dương dắt bàn tay nhỏ bé của nàng, ngay cả liếc mắt một cái cũng không nhìn lại nam tử kia .“Chúng ta đi vào.”
“Hảo.” Được đôi tay ôn nhu cầm lấy, Hà Nhược Hinh cười đến ngọt ngào theo hắn cùng nhau đi vào nhà ăn.
Nhìn theo cô gái làm cho chính mình sinh ra cảm giác tâm động ngọt ngào đang đi vào nhà ăn, người đàn ông trẻ tuổi tuy rằng muốn mở miệng gọi nàng lại, bởi vì hắn thật muốn làm quen với nàng, nhưng thẳng cho đến khi thân ảnh của nàng biến mất sau cánh cửa, hắn lời dường nói như bị chặn lạ ỏ yết hầu, chung quy cũng không nói được tiếng nào.
Bởi vì hắn bị người được cô gái ngọt ngào kia gọi là “Tĩnh Dương ca” Con ngươi đen láy kia lợi hại cùng ánh mắt bá đạo chấn trụ, xuyên thấu qua ánh mắt, nam nhân kia thực rõ ràng là muốn cảnh cáo hắn, đừng nghĩ tiếp cận cô gái của hắn.
Kỳ thật nam nhân kia cảnh cáo hắn mặc dù cũng có tác dụng uy hiếp, nhưng chân chính làm cho hắn không thể đem lời nói ra, là thái độ của cô gái, từ khi “Tĩnh Dương ca” của nàng xuất hiện, trong mắt nàng cũng chỉ có hắn, ngay cả lúm đồng tiền giống như đoá hoa nhỏ khi nàng mỉm cười ngọt ngào cũng là vì nam nhân kia mà xuất hiện, mà hắn tựa như chỉ là người qua đường giáp ất bính tiểu nhân vật. (minnamin: cái này ý nói là nhân vật phụ chả liên quan, hehe)
Ai! Thật sự là đáng tiếc.
Vừa mới rồi hắn thật sự có một khắc cảm giác như bị kia cô gái cấp điện , bởi vì nàng đúng là kiểu người mà hắn thích, ngọt ngào, đáng yêu, hồn nhiên, làm cho người ta muốn bảo hộ yêu thương nàng. (minnamin: nhưng anh không phải là kiểu mà người ta thích a.. Chys =)))
Nhưng hắn nhìn ra được là, cô gái kia thực sự rất yêu “Tĩnh Dương ca” của nàng.
Mà người kia, tuy rằng giống nhau đều mặc tây trang, nhưng “Tĩnh Dương ca” thoạt nhìn khí vũ phi phàm, như là tinh anh trong tinh anh, thân hình cao lớn đầy đủ, hơn nữa còn bày ra khí thế lạnh lùng bức người, làm cho người ta không dám lỗ mãng, sau đó không thể không cúi đầu nhận thua, hắn thật sự so ra kém người ta. (Dương ca *vênh mặt*, chứ sao nữa, bằng loại ngươi mà cũng dám so sánh với ta ư, kiếp sau còn không có cửa đâu)
Mặc dù có điểm không cam lòng, nhưng cô gái kia cùng “Tĩnh Dương ca” xác thực thực xứng đôi, chỉ có thể nói hặn hắn gặp nàng quá trễ.
Nếu ngày nào đó bọn họ lại lần nữa gặp mặt, mà cô gái kia không có cùng “Tĩnh Dương ca” của nàng cùng một chỗ nữa, như vậy hắn nhất định phải lập tức theo đuổi nàng, sẽ không lại để sai lỡ dịp cơ hội.
Người thanh niên trẻ tuổi nghĩ như vậy, nhưng trong chốc lát lại cố tự nở nụ cười. Hắn chỉ sợ sẽ không còn khả năng sẽ có cơ hội đi, dù sao cũng không có người ngốc đến nỗi buông ra một cô gái thuần khiết đáng yêu như vậy đâu. (Chys: Chỉ tại anh xui, mỗi lần gặp mặt đều bị Dương ca phá hư =]])
Hắn quay đầu mắt nhìn nhà ăn, cười cười sau đó rời đi.
Lục Tĩnh Dương cùng Hà Nhược Hinh tiến vào nhà ăn, bởi vì trước đó đã đặt bàn trước, bởi vậy có một nữ phục vụ sinh dẫn bọn họ đi hướng bàn của khách quý đã đặt trước.
“Về sau đi đường không cần hấp tấp như vậy, phải cẩn thận một chút, biết không?” Lục Tĩnh Dương đối với việc vừa mới không cẩn thận đụng vào người khác của Hà Nhược Hinh ân cần dạy bảo.
“Vâng, ta biết rồi.” Nàng ngọt ngào cười.
Hắn ra vẻ tức giận.“Ta là đang mắng ngươi, cư nhiên còn cười được.”
“Ta chỉ biết Tĩnh Dương ca là quan tâm ta thôi.” Trên khuôn mặt phấn nộn ý cười thêm lớn.
“Còn có, nếu đã hướng đối phương giải thích là tốt rồi, không cần cùng đối phương lại nói chuyện nhiều làm gì, đối với những người nhàm chán đến gần phải biết rằng cự tuyệt, hiểu không?” Nhớ tới người đàn ông trẻ tuổi vừa mới cùng Nhược Hinh nói chuyện kia, hắn nhìn ra được là đối phương tầm mắt vẫn luôn đặt ở trên người Nhược Hinh , nếu không phải hắn xuất hiện xuất hiện đúng lúc , tiểu tử kia khẳng định muốn làm cái gì đó.
“Đến gần?” Hà Nhược Hinh không hiểu tại sao lại có chuyện đến gần ở đây.
“Giống như vừa mới như vậy chính là đến gần.” Nhược Hinh nàng đơn thuần bề ngoài, tâm tư cũng là phi thường đơn thuần giống nhau.“Tóm lại, đừng tìm nam tử xa lạ nói chuyện là được rồi, phải biết bảo hộ chính mình.”
Tuy rằng không hiểu vì sao lại không được cùng nam nhân khác nói chuyện, dù sao đối phương chỉ là lễ phép hướng nàng giải thích, nhưng nàng sẽ không làm cho Tĩnh Dương ca mất hứng , nếu hắn không thích nàng cùng người khác nói chuyện, như vậy nàng sẽ ngoan ngoãn nghe lời.
Bởi vậy nàng gật đầu.“Được, ta đáp ứng về sau không cùng người xa lạ nói chuyện.”
Đối với Hà Nhược Hinh nghe lời, Lục Tĩnh Dương vừa mới rồi vẫn cảm thấy không khỏi hờn giận, tuấn nhan giờ mới có ý cười, hắn sủng ái xoa xoa đầu nàng (minnamin: nguyên văn là sờ soạng đầu nàng a, nghe đen tối quá).“Thực nghe lời, như vậy mới là em gái ngoan của anh.”
Lúc này hai người đã tiến vào bàn được đặt trước, bởi vậy Lục Tĩnh Dương cũng không có thấy sau khi Hà Nhược Hinh nghe thấy từ “muội muội ngoan” xong, trên mặt lộ ra chua sót.
Bất quá Hà Nhược Hinh rất nhanh liền áp chế nội tâm thực khó chịu kia, sau khi ngồi xuống nàng miễn cưỡng khởi động một chút đạm cười, không cho Tĩnh Dương ca nhìn thấu cái gì, nàng sẽ không làm cho Tĩnh Dương ca cảm thấy có áp lực gì.
Vài năm nay Tĩnh Dương ca bên người vẫn có bạn gái, mà nàng thủy chung vẫn chính là em gái, nhưng là nếu hắn muốn nàng làm em gái ngoan của hắn, như vậy nàng sẽ ngoan ngoãn nghe lời, chỉ cầu có thể được mãi ở bên người hắn, cứ việc chua sót tràn đầy trong ngực, nhưng là nàng thực thỏa mãn, đặc biệt là hai năm trước hắn trở thành tổng giám đốc của công ty điện tử Hoa Tín của nhà mình, sau đó cũng theo Lục gia đại trạch chuyển ra ngoài, muốn gặp được Tĩnh Dương ca sẽ không dễ dàng.
Trước đây một thời gian Tĩnh Dương ca đã gây ra chuyện xấu rất lớn, truyền thông khắp báo đưa tin hắn sẽ có thể cùng bạn gái mới kết giao mấy tháng trước An Kì Kì kết hôn nhanh chóng. An Kì Kì trước kia là cái người mẫu, không lo mô đen sau mở hai cửa hàng trang phục tinh phẩm , cũng bắt đầu làm nhà thiết trang phục, hơn nữa trọng yếu nhất là, nàng bộ dạng rất được.
Còn nhớ rõ khi đó làm nàng xem báo đưa tin thì khổ sở khóc, ngay cả cha mẹ nàng đã muốn di dân đi Tân Gia Pha đều gọi điện thoại riêng trở về quan tâm nàng. Mẹ nàng bởi vì năm gần đây thở hổn hển nên bệnh càng thêm nghiêm trọng, bởi vậy một năm trước cha mang mẹ di cư đến chỗ nhiệt đới Tân Gia Pha, để cho mẹ hảo hảo dưỡng bệnh.
Tuy rằng mẹ nàng bởi vì không đành lòng thấy nàng vẫn tiếp tục đơn phương yêu mến Tĩnh Dương ca, bởi vậy muốn nàng tốt nghiệp đại học xong sẽ chuyển đến Tân Gia Pha sống, nhưng là nàng vẫn lựa chọn ở lại Đài Loan, bởi vì nàng không muốn rời xa Tĩnh Dương ca, mặc kệ như thế nào, cho dù là em gái cũng tốt, nàng đều muốn được ở bên cạnh hắn, nàng chính là như vậy thương hắn, không thể tự kềm chế.
Không nghĩ tiếp tục suy nghĩ linh tinh nữa, nàng thu hồi tâm tư, khó có thể cùng Tĩnh Dương ca ăn cơm, nàng không muốn phá hỏng giờ phút này hảo tâm tình, bởi vậy nàng cúi đầu xem thực đơn.
Lục Tĩnh Dương nhìn Hà Nhược Hinh còn đang thật sự xem thực đơn bộ dáng, mỉm cười.
Ở trong mắt hắn, Nhược Hinh là người em gái mà hắn thương yêu nhất , bởi vậy hắn không có khả năng cưới nàng làm vợ.
Buổi tôiư hôm nay hắn sở dĩ thận trọng như vậy mời nàng ăn bữa tối, nguyên nhân ở chỗ giữa trưa bà nội hắhn gọi điện thoại đến nói…
“Bà nội, con đã cùng nội nói qua rất nhiều lần rồi, con sẽ không cùng Nhược Hinh kết hôn.”
“Vì sao? Mọi người biết nó đều nói Nhược Hinh thực thích ngươi, hơn nữa các ngươi từ nhỏ hai người tình cảm cũng rất tốt, ngươi cũng rất đau nàng không phải sao?”
“Thương nàng cùng cưới nàng là hai việc khác nhau, ta yêu thương Nhược Hinh đó là bởi vì ta luôn coi nàng là em gái, là là em gái! Nội nghe không hiểu ý tứ này sao?” Nhà bọn họ không người nào không thích Nhược Hinh.
“Báo chí gần đây thường đưa tin nói, gần đây nhất con cùng một người tên là cái gì An Kì Kì mô đen quan hệ rất thân mật, còn nói cái gì tùy thời đều có khả năng kết hôn tia chớp, là thật sao? Ngươi là bởi vì nàng mà không nghĩ đến cưới Nhược Hinh sao?”
“Bà nội, chuyện tình cảm và hôn nhân của con nội làm ơn cho con chính mình xử lý cùng quyết định.”
“Ta nói cho con biết, ta không đáp ứng ngươi cưới cái gì mô đen kia, ảnh chụp thoạt nhìn tuyệt không hiền thục thông minh, nàng không thích hợp với ngươi, ta muốn ngươi cưới Nhược Hinh, nàng đã sắp tốt nghiệp đại học, ta hy vọng ngươi mau chóng đem nàng cưới vào cửa, làm cho Nhược Hinh chân chính trở thành thành viên nhà chúng ta .”
“Bà nội.”
“Ta tính muốn con mời gì thúc bọn họ gần nhất có rảnh trở về Đài Loan một chuyến.”
“Bà nội, nội muốn gì thúc cùng quế di bọn họ hồi Đài Loan làm cái gì?”
“Đương nhiên là để thương lượng về hôn sự của con cùng Nhược Hinh , được rồi, ta gác điện thoại đây, con đi lo việc của con đi.”
Hắn không phải là lần đầu tiên có kết giao bạn gái, trên thực tế hắn chưa bao giờ không có bạn gái bên người, lần này bà nội hắn sở dĩ thái độ tích cực như vậy muốn hắn trong thời gian ngắn nhất cưới Nhược Hinh, đại khái nguyên do là vì giới truyền thông gần đây có đăng tin hắn có thể cùng với bạn gái vừa mới quen biết mấy tháng An Kí Kí kết hôn nhanh chóng.
Kia chỉ là thông tin từ riêng phía báo chí, hắn thừa nhận chính mình là đng hẹn hò cùng An Kì Kì, bởi vì nàng bộ dáng thật xinh đẹp gợi cảm, hơn nữa cá tính lại tự nhiên hào phóng, hai người cùng một chỗ cảm giác thoải mái, nhưng là hắn chưa bao gừo nghĩ tới việc cưới nàng, không, phải nói là trước mắt hắn hoàn toàn không có ý muốn kết hôn với bất kì ai.
Nhưng là muốn giải quyết vấn đề bà nội bức hôn, đồng thời cũng không muốn gì thúc bọn họ bay về Đài Loan một chuyến, bởi vậy hắn quyết định buổi tối hôm nay cùng Nhược Hinh đem sự tình thảo luận cho xong, tối nay sẽ cùng quay về nhà cũ, để nàng tự mình hướng bà nội hắn cự tuyệt hôn sự này.
Hắn từ nhỏ nhìn Nhược Hinh lớn lên, đau nàng sủng nàng là vì nàng là một cô em gái đáng yêu, trong lúc đó không hề có tính yêu nam nữ, nhưng hai nhà lại đều hy vọng có thể kết làm thông gia, tuy nhiên hắn sẽ không cưới nàng làm vợ, bởi vì hắn không muốn mất đi một cô em gái đáng yêu như nàng, hắn tin tưởng Nhược Hinh cũng hiểu được điểm này. (minnamin: hix… cái lý luận của anh này kiểu gì vậy??Chys: về sau anh sẽ phải hối hận với kiểu lý luận nỳ ^^`)
Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa đánh gãy suy nghĩ của Lục Tĩnh Dương, một nữ phục vụ khác tiến vào, nói rằng hắn có khách.
Đang lúc hoang mang vị khách này là ai, hắn thấy một thân ảnh cao cao đi vào đến.“Kì Kì?”
An Kì Kì cùng bằng hữu vừa lúc đang ở nhà này nhà ăn dùng cơm, vừa nãy mới thấy Lục Tĩnh Dương dẫn theo một cô gái diện mạo thanh tú trẻ tuổi đi vào nhà ăn, hai người vừa đi vừa nói chuyện , làm cho nàng thực kinh ngạc.
Tuy rằng không có nghe thấy bọn họ nói cái gì, nhưng hắn liên tiếp quay đầu cùng cô gái kia nói chuyện, biểu tình như là đang trách cứ, nhưng là ngay lập tức lại xoa xoa đầu cô gái, động tác thật là thân mật tự nhiên, nàng không thể nói rõ hai người bọn họ làm cho người ta cảm giác gì, nhưng tóm lại làm cho nàng đang là bạn gái đương nhiệm của hắn đương nhiên không vui.
Nội tâm tuy rằng đang phi thường hờn giận, nhưng An Kì Kì nàng cũng không phải là những nữ nhân tục tằng bình thường, loại chuyện khởi binh vấn tội nàng sẽ không làm.
Chỉ thấy trên khuôn mặt xinh đẹo gợi lên một chút tươi cười gợi cảm, nàng hướng bạn trai anh tuấn đi tới, nửa đùa nửa thật nói: “Nhìn thấy em anh kinh ngạc như vậy, sẽ không phải là tại em phá huỷ chuyện tốt của anh đi, đại thiếu gia của em.” Nàng cúi đầu hôn lên hai má của bạn trai. (Minnamin : Oẹ…thế mà kêu không tục tằng đi..Chys: Nhưng by giờ anh lại thích kiều nỳ mới chýt áh.)
Lục Tĩnh Dương cũng không có cự tuyệt nàng tính hôn môi, đối với điệu bộ đùa vui của nàng, hắn cười trừ. “Ngươi làm sao lại ở đây?”
“Ta cùng vài bằng hữu tới đây dùng cơm.” An Kì Kì ngồi xuống vị trí bên cạnh hắn, mắt đẹp liếc tới cô gái trẻ tuổi. “Ngươi còn không giúp ta giới thiệu một chút tiểu bạn gái đáng yêu của ngươi sao?”
“Cái gì mà tiểu bạn gái, đừng nói với ta là là đang ghen đấy.” Kì Kì cùng hắn đều là ba mươi tuổi, cùng Kì Kì kết giao có chỗ tốt, nàng thành thục lý tính, bởi vậy giống loại ghen này hắn coi như nàng là hay nói giỡn.“Để ta giới thiệu, đây là Nhược Hinh, Nhược Hinh, đây là An Kì Kì.” Lục Tĩnh Dương giới thiệu các nàng với nhau.
Việc nhìn thấy Tĩnh Dương ca cùng bạn gái hắn thân thiết là một chuyện vô cùng khổ sở với Nhược Hinh, nhưng nàng vẫn miễn cưỡng nơ một nụ cười yếu ớt cùng đối phương chào hỏi, “An tiểu thư, xin chào.”
“Nguyên lại ngươi chính là tiểu muội muội nhỏ nhà hàng xóm mà Tĩnh Dương thường nhắc đến, quả nhiên là giống với lời nói của Tĩnh Dương, bộ dạng thật phi thường ngọt ngào đáng yêu.” An Kì Kì đôi môi bắtđầu tươi cười, nhiệt tình nói. “Nhược Hinh muội muôi, ta có thể giống như Tĩnh Dương gọi ngươi được không?”
“Có thể.” Hà Nhược Hinh không có phản đối.
“Nhược Hinh muội muội quả nhiên thực đáng yêu.” An Kì Kì hai tròng mắt xinh đẹp rất nhanh hiện lên một chút quỷ sắc.
Nàng đã sớm nghe qua về Hà Nhược Hinh này, trước khi nàng cùng Tĩnh Dương kết giao, nàng chợt có nghe thấy qua đại soái ca tổng giám đốc của Hoa tín trừ bỏ hai em trai, mặt káhc cònn phi thường yêu thương một cô em gái hàng xóm ở nhà bên, vừa mới rồi nhìn thấy Tĩnh Dương che chở dắt tay nàng đi vào nhà ăn, thoạt nhìn thật đúng là không phải yêu thương bình thờng đâu.
Tuy rằng cũng mới cùng Tĩnh Dương kết giao không lâu, nhưng nàng có bao nhiêu điều đã biết về hắn, hắn cũng không phải là người đàn ông nhiệt tình, cho dù nàng đã là người yêu của hắn, nhưng hắn chưa từng ở trường hợp công khai như vậy gắt gao nắm tay nàng.
Tuy rằng thực mất hứng, nhưng An Kì Kì trên mặt vẫn luôn bảo trì tươi cười, thấy họ lấy thực đơn, nàng nói: “Hai người còn không mau gọi đồ ăn sao? Ta thường tới nơi này ăn, Nhược Hinh muội muội, hay để ta đề cử cho ngươi thịt dê non này, mềm mại hương vị thực không sai được không?”
Đang lúc Hà Nhược Hinh không biết nên cự tuyệt hảo ý của An Kì Kì như thế nào, Lục Tĩnh Dương liền thay nàng trả lời.
“Nhược Hinh nàng không thích ăn thị dê, cũng không thích ăn bít tết,” Hắn thực tự nhiên nói, nhìn thực đơn,“Anh nghe nói đồ ăn liền điểm hấp nướng bắc hải tôm he tốt lắm, Kì Kì, ngươi thấy sao?”
Sau khi An Kì Kì nói nàng đã ăn rồi, Lục Tĩnh Dương hướng phục vụ gọi hai phần Tôm he bắc hải hấp nướng.
Sau khi phục vụ sinh rời đi , An Kì Kì hướng Hà Nhược Hinh giải thích,“Nhược Hinh muội muội, thật sự là thực có lỗi, ta không biết ngươi không thích ăn thịt dê.”
“Không sao cả.” Lời giải thích của An Kì Kì, làm cho nàng cảm thấy có chút không được tự nhiên, bởi vì không phải cô ấy sai, cô ấy lại không biết nàng không thích ăn thịt dê.
Nàng phát hiện An Kì Kì thật là một nữ nhân rất được, dáng người cũng tốt lắm, cá tính hào phóng sáng sủa, cùng Tĩnh Dương ca ngồi cùng nhau, cảm giác phi thường xứng đôi vừa lứa (nguyên văn : đăng đối thưởng mắt), giờ phút này nàng cảm thấy Tĩnh Dương ca và nàng khoảng cách phi thường xa xôi, nàng đối với cảm giác như vậy cảm thấy thập phần sợ hãi.
“Nhược Hinh muội muội, ngươi vẫn đang là sinh viên sao?” An Kì Kì hỏi.
“Nàng ấy ba tháng trước đã tốt nghiệp đại học, hiện tại đang làm ở một tạp chí.” Lục Tĩnh Dương thay nàng trả lời,“Nếu làm ở tạp chí đó không quen, thì phải đến công ty ta làm, biết không?”
Trên thực tế khi Nhược Hinh vừa tốt nghiệp, hắn liền muốn nàng đến Hoa Tín đi làm, bất quá nàng lựa chọn đến tạp chí của bạn tốt công tác, nói là học đến thì phải có chổ dùng, bởi vì nàng học là hệ tin tức.
Hà Nhược Hinh cười cười, không có đáp ứng.
“Ngươi không cần mỗi lần không muốn trả lời liền ngây ngô cười, phải nhớ kỹ lời ta nói.”
“Ta biết rồi.” Biết rõ nàng không muốn trả lời mà còn hung dữ như vậy.
Nghe Lục Tĩnh Dương cùng Hà Nhược Hinh đối thoại trong lúc đó , An Kì Kì phát hiện chính mình ngay cả một câu cũng không chen vào được. Càng đáng giận là, Tĩnh Dương đối với nàng là chính quy bạn gái cũng không tránh khỏi rất xem nhẹ đi!
Xem ra nàng nếu muốn trở thành tổng giám đốc phu nhân công ty điên tử Hoa Tín, không thể chỉ trông vào giới truyền thông cố ý thả ra một ít sóng gió là được, mà nàng cũng phải hảo hảo biết rõ ràng Tĩnh Dương cùng Hà Nhược Hinh trong lúc đó là quan hệ, nói là huynh muội, nhưng là sau một hồi lại làm cho người ta cảm thấy không phải như vậy, hai người này trong lúc đó ăn ý cùng thân mật tựa hồ quá mức……
Lúc này phục vụ đưa lên rau dưa hoa quả salad, ốc khô rau dưa nùng canh cùng đồ uống, Hà Nhược Hinh thân thủ liền bỏ thêm đá vào đồ uống muốn uống , bởi vì nàng vừa mới một đường chạy tới nhà ăn, có điểm khát.
Không ngờ bị Lục Tĩnh Dương lên tiếng ngăn cản,“ Còn chưa ăn cái gì trước, không cho phép ngươi uống đồ uống lạnh.”
“Nhưng là……” Nhìn đồ uống còn đầy, nàng còn đang muốn uống nói.
“Ngoan, uống trước canh.”
Đối với Lục Tĩnh Dương cấm Hà Nhược Hinh uống đồ uống lạnh, An Kì Kì cảm thấy bất khả tư nghị, đặc biệt hắn ngữ khí sủng ái như vậy.“Mới trước đây mẹ em cũng là như vậy nói với em, nhưng hiện tại đã trưởng thành, hẳn là không có vấn đề gì.”
“Không được, nha đầu kia từ nhỏ bụng thường không được tốt, hơn nữa nếu uống đồ uống trước khi ăn, như thế nàng sẽ lại chỉ ăn được một chút.” Nhược Hinh từ nhỏ liền thường chạy sang nhà bọn họ, bởi vậy ở nhà bọn họ cùng nhau ăn cơm là chuyện thường , nha đầu kia từ nhỏ liền che khuất từng phần thật sự nghiêm trọng, sau khi lớn lên bụng lại không tốt, hắn như thế nào có thể không quan tâm nàng.
“Tĩnh Dương ca, đừng nóng giận, ta uống trước canh là được.” Hà Nhược Hinh ngoan ngoãn cúi đầu ăn canh.
“Như vậy mới ngoan.”
An Kì Kì nhìn một màn này, nội tâm cảm giác thật sự là càng lúc càng kém, mỗi lần nàng đều muốn đánh vỡ không khí quá mức thân mật hài hoà giữa bọn họ, nhưng nàng phát hiện chính mình ở trong bầu không khí hoà hợp giữ hai người họ giống như là người ngoài, hoàn toàn chen không lọt đi, cũng không ảnh hưởng được gì đến hắn trong lúc đó.
Sau đó nàng nhìn Lục Tĩnh Dương dùng dĩa ăn đem salad cho Hà Nhược Hinh rồi mới đưa cà rốt tới đĩa của chính mình .
Nàng tế mi khẽ nhếch.“Nhược Hinh muội muội của ngươi không dám ăn cà rốt?”
“Đúng vậy, nàng từ nhỏ chỉ sợ hương vị của cà rốt.” Mỗi lần bọn họ cùng nhau ăn cơm, đều là hắn giúp nàng ăn luôn cà rốt.
Tuy rằng lúc trước bị bắt buộc uống canh, nhưng thấy Tĩnh Dương ca đem loại thức ăn chính mình ghét nhất là cà rốt đi rồi, Hà Nhược Hinh khuôn mặt nhỏ nhắn vui vẻ không thôi.“Cám ơn Tĩnh Dương ca, như vậy ta sẽ đem salad cấp ăn xong.”
“Tốt nhất là ngay cả đồ ăn của mình cũng ăn xong đi.”
“Ta sẽ tận lực.” Sức ăn của nàng không lớn.
An Kì Kì khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ mặt vô cùng khó coi. Làm gì có nữ nhân nào hào phóng đến nỗi, nhìn thấy bạn trai của chính mình đi yêu thương nữ nhân khác như vậy, cho dù chính là em gái, nhưng cảm giác kia thực làm cho người ta khó chịu, nàng cố tình không phát tiết ra.
Sau đó An Kì Kì nhìn thấy Hà Nhược Hinh nhìn Tĩnh Dương bằng ánh mắt mê luyến thật sâu, vừa nhìn thấy đã biết được tiểu nha đầu trước mắt kia thực thích Tĩnh Dương, về phần Tĩnh Dương, hắn tuy rằng luôn nói chỉ coi nàng là em gái, nhưng An Kì Kì quả thực chưa từng gặp qua có ca ca nào cưng chiều em gái như vậy.
Trong lòng nội tâm đố kị lại không thể phát tiết, thấy Hà Nhược Hinh hưởng thụ sủng ái của Lục Tĩnh Dương đối với mình, làm cho nàng càng không thể chịu được. Có lẽ phải làm cho cô ta hiểu được, An Kì Kì này mới chính là bạn gái của Tĩnh Dương, mà cô ta chỉ là em gái mà thôi.
“Ta phải nên đi thôi, miễn làm cho bằng hữu chờ lâu lắm.” An Kì Kì đứng lên, đưa tay đặt trên vai Lục Tĩnh Dương, hướng hắn cười quyến rũ. “Đúng rồi, muộn một chút nữa ta có thể tìm ngươi không? Lần trước ta hình như có để quên cái gì ở chỗ ngươi.”
Lục Tĩnh Dương cười nhẹ.“Được.”
“Nhược Hinh muội muội, thật cao hứng khi được quen biết ngươi, hẹn gặp lại.” Trước khi rời đi, An Kì Kì vẫn không quên hôn lên hai má bạn trai. “Dương, hẹn lát nữa gặp lại.” Thấy Hà Nhược Hinh trên mặt ý cười hoàn toàn biến mất, thậm chí vẻ mặt bộ dáng như đã bị đả kích, An Kì Kì mang khoái ý đi ra ngoài.
“Nhược Hinh, ngươi ăn phải phải là quá ít đi!”
Nhìn thấy nàng ăn rất ít, ngay cả Tôm he hấp nướng cũng chỉ là ăn lấy lệ dường như một hai cái, biết nàng sức ăn rất ít, nhưng là không có khả năng lại ăn ít như vậy.
“Ngươi có gì không thoải mái sao?” Lục Tĩnh Dương thân thủ sờ lên trán của nàng.“Hoàn hảo, độ ấm bình thường.”
Hà Nhược Hinh quay mặt đi, rời khỏi bàn tay ấm áp kia vừa chạm đến, bởi vì lúc này hắn ôn nhu, sẽ chỉ càng làm nàng đối hắn yêu say đắm càng sâu, sau đó càng không thể tự kềm chế.
Nhưng nàng rất rõ ràng, hắn như vậy quan tâm nàng, đó là bởi vì nàng là “muội muội” của hắn.
Không có khẩu vị không phải bởi vì nàng thân thể không thoải mái, mà là vừa mới trước khi rời đi An Kì Kì nói những lời này, nàng nói buổi tối sẽ đi tìm Tĩnh Dương ca, sau đó bọn họ hẳn là hội cùng nhau qua đêm đi!
Nàng biết nam nữ kết giao, sẽ phát sinh tính quan hệ kia cũng thực là chuyện bình thường , nhưng là không biết vì sao, nhất tưởng đến Tĩnh Dương ca ôm nữ nhân khác, lòng của nàng giống nhau bị cái gì đâm qua, làm cho nàng khó có thể hô hấp, ngực nhất thời đau đớn không thôi.
Nếu có thể, nàng hy vọng Tĩnh Dương ca có thể ôm nàng một lần……
Cảm xúc dị thường lo lắng, Hà Nhược Hinh âm thầm hít một hơi thật sâu. Nếu Tĩnh Dương ca biết nàng đối hắn có ý niệm không tuần trong đầu như vậy, hắn chỉ sợ sẽ thực khiếp sợ đi, bởi vì hắn sẽ biết nàng căn bản là không phải em gái ngoan như trong lời hắn nói.
“Nhược Hinh?”
Lục Tĩnh Dương kêu to, làm cho nàng phục hồi tinh thần lại.“Tĩnh Dương ca, chuyện gì?”
“Ngươi biết không? Bà nội ta gần đây không biết làm sao vậy, cư nhiên lại bảo ta cùng ngươi kết hôn, nhưng ngươi là muội muội của ta, ta làm sao có thể cưới ngươi được, như vậy ta sẽ mất đi một muội muội đáng yêu mất.” (Minnamin: Anh lại giở cái lí lẽ vớ vẩn chả liên quan này ra rồi…)
Bà nội của Tĩnh Dương ca muốn hắn cưới nàng? Hà Nhược Hinh vô cùng kinh ngạc, bởi vì Lục bà bà trước giờ cũng không có cùng nàng nói qua chuyện này. Bất quá bà nội từ trước đến giờ cũng rất yêu thương nàng, cũng đã từng nói qua là nàng là cháu dâu bà hài lòng nhất, chính là nàng đã làm cho bà nội thất vọng rồi, bởi vì Tĩnh Duơng ca không có yêu nàng.
” Tuy rằng ta đã nói rất nhiều lần chúng ta chỉ là huynh muội, không phải quan hệ yêu đương, nhưng bà nội thuỷ chung là nghe không vào, bà còn nói, muốn mời gì thúc cùng Quế Di bọn họ về Đài Loan một chuyến để thương lượng hôn sự của chúng ta, ngươi nói có phải rất buồn cười hay không.”
“Lục bà nội muốn cha mẹ ta về Đại Loan?” Việc này nàng hoàn toàn không biết.
“Nhìn thấy ngươi kinh ngạc như vậy, ta nghĩ bà nội hẳn là nói với ta trước, còn chưa có gọi điện thoại đi Tân Gia Pha tìm bọn họ.” Mếu không gì thúc bọn họ hẳn sẽ cùng Nhược Hinh nói việc này. “Ta nghĩ bà nội tự chủ trương mời gì thúc bọn họ trở về trước, nên chợt muốn chúng ta kết hôn đây mà.
Có thể không cần sao? Nàng rất muốn đáp ứng Lục bà nội, bởi vì nàng thật sự muốn làm tân nương của Tĩnh Dương ca a! Hà Nhược Hinh rất muốn nói như vậy, nhưng là lời nói vẫn không thể nói ra khỏi miệng.
“Ta nghĩ như thế này chúng ta nên cùng đi gặ bà nội, sau đó giải thích cho bà thấy, giữa chúng ta chính là loại tình cảm huynh muội, một chút cũng không có ý muốn kết hôn, như vậy, ta nghĩ bà nội hẳn là sẽ không lại lấy việc này ra làm phiền ta nữa.”
Nàng không muốn đi gặp Lục bà nội, nàng không muốn cự tuyệt… Đột nhiên bụng của nàng có một trận đau đớn co rút, làm cho nàng đau đến nỗi mi tâm nhăn lại, bàn tay nhỏ bé gắt gao xoa bụng.
Thấy Hà Nhược Hinh vẻ mặt biểu tình đau đớn , bàn tay nhỏ bé lại là đặt ở bụng, Lục Tĩnh Dương khẩn trương lập tức đi đến bên cạnh nàng.“Làm sao vậy, bụng lại đau?”
Nàng nhịn đau nói: “Ta, ta em không sao.”
“Sắc mặt đều trắng bệch còn nói không có việc gì?” Lục Tĩnh Dương xoa xoa hai má trắng bậch của nàng.“Trách không được buổi tối ăn ít như vậy! Không được, ta phải lập tức đưa ngươi đi bệnh viện.”
“Tĩnh Dương ca, không cần!” Hà Nhược Hinh ngăn cản nói.
“Nhưng mà……”
“Ở nhà ta có thuốc, ta trở về uống thuốc, nghỉ ngơi xong sẽ không có việc gì.”
“Thật sự không cần đi bệnh viện sao?”
“Thật sự không cần.” Hà Nhược Hinh miễn cưỡng nở ra một chút cười yếu ớt.
“Được rồi, ta trước tiên đưa ngươi về nhà nghỉ ngơi, về phần đi gặp bà nội, ta sẽ gọi điện thoại cho ngươi.” Cho dù việc hắn bị bà nội đề nghị chuyện như vật khiến hắn rất phiền lòng, nhưng không vội nhất thời như vây, dù sao nha đầu kia đau thành như vậy, hắn thầm nghĩ làm cho nàng nhanh hảo hảo nghỉ ngơi.
“Hảo.”
Lục Tĩnh Dương giúp Hà Nhược Hinh đứng lên, hai người rời khỏi nhà ăn.
Có thể là bởi vì Lục Tĩnh Dương quá mau mong đem Hà Nhược Hinh về nhà nghỉ ngơi, suốt dọc đường tốc độ xe tương đối nhanh, sau đó ở một con đường nhỏ, một chiếc xe mấy đột nhiên đi ra, hắn vì muốn tránh xe máy, nên liền đâm vào một xe tải nhỏ…
Sự tình phát sinh rất đột nhiên, Hà Nhược Hinh ở sau bị mãnh liệt va chạm, cảm thấy đầu một trận đau nhức. Đau đớn làm cho nàng dần dần mất đi ý thức, sau đó nàng nghe thấy Tĩnh Dương ca khẩn trương hô to tên nàng, nàng rất muốn mở miệng nói với hắn nàng không có việc gì, nhưng đầu của nàng đau quá……
Nàng trừ bỏ muốn nói với hắn không có việc gì bên ngoài, nàng còn muốn nói với hắn, nàng muốn cùng hắn kết hôn, muốn gả cho hắn, trở thành thê tử của hắn.
Lòng của nàng đau quá, bởi vì nàng thật sự rất yêu hắn.
..................................................
Bạn đang đọc truyện tại Kenhtruyen.Wap.Sh chcs các bạn vui vẻ
.....................................................
Chương 2:
Hà tiểu thư bởi vì đầu bị va chạm mạnh, làm cho thần kinh thị giác bị tổn thương, về phần có phả bị mù vĩnh viễn hay không vẫn chưa biết được, chúng ta phải tiến hành kiểm tra thêm mới quyết định được.
Sau khi nhận được tin tức nữ nhi cùng Lục Tĩnh Dương phát sinh tai nạn xe cộ, sáng sớm vợ chồng Hà Vĩnh Minh đã lập tức đáp chuyến bay sớm nhất về Đài Loan, lại nghe bác sĩ báo chuyện tàn khốc như thế, nữ nhi thiện lương nhà bọn họ bị mù.
Tại sao có thể như vậy…. vợ chồng Hà Vĩnh Minh đau khổ không thôi.
Mười ngày sau, Hà Nhược Hinh trải qua các cuộc kiểm tra chi tiết, bác sĩ báo rằng không phải không có cơ hội khôi phục lại như cũ, nhưng cơ hội không đến 20%, điều này làm cho vợ chồng Hà Vĩnh Minh càng thêm đau lòng.
“Mẹ, mẹ đừng khổ sở, con không sao đâu, đừng lo.” Nằm trên giường, Hà Nhược Hinh an ủi mẹ thực thương tâm. Từ khi bác sĩ nói rằng cơ hội hồi phục của nàng rất thấp, mẹ nàng liền khóc. “Cha, ngươi nhanh an ủi mẹ đi.”
Tai nạn như thế nào phát sinh, nàng đã không nhớ rõ, chỉ biết khi nàng tỉnh lại đã ở trong bệnh viện, nàng cùng Tĩnh Dương ca trên người chỉ có vài chổ trầy da, nhưng nàng lại bị mù do đầu bị va chạm mạnh.
Tuy rằng không nhớ rõ như thế nào phát sinh tai nạn xe cộ, nhưng nàng nhớ rõ chuyện phát sinh trong buổi tối ngày hôm đó, Tĩnh Dương ca yêu cầu nàng cùng hắn đến nói với bà nội Lục rằng nàng không cần gả cho hắn, nói nàng chỉ xem hắn là ca ca, cảm giác đau lòng kia cho tới bây giờ, nàng vẫn cảm thấy trong ngực đau đau.
“Nhược Hinh, chúng ta phải làm như thế nào bây giờ, nếu về sau con thật sư không nhìn thấy, chúng ta phải làm sao bây giờ …..” Thái Văn Quế nghẹn nói không ra lời.
“Đừng ở trước mặt Nhược Hinh nói như vậy nữa.” Hà Vĩnh Minh an ủi thê tử.
Lúc này Lục thúc Lục thẩm cùng bà nội Lục đến thăm nàng, từ khi nàng nằm viện, bọn họ mỗi ngày đều tới thăm nàng, cũng lo lắng cho ánh mắt của nàng, mọi người đều khổ sở.
“Mọi người không cần lo cho ta, tuy rằng bác sĩ nói cơ hội hồi phục rất thấp, nhưng lại không nói là ta vĩnh viễn không nhìn thấy, ta tin tưởng chỉ cần tiếp tục trị liệu, rồi có một ngày ta nhất định sẽ lại nhìn thấy.” Cảm giác được không khí áp lực, nàng mở miệng khuyên giải an ủi, không muốn các trưởng bối vì nàng mà lo lắng.
“Nhược Hinh, đứa nhỏ này vẫn ôn nhu như trước.” Lục lão phu nhân cầm bàn tay nhỏ bé của nàng. Đứa nhỏ này rõ ràng đang rất đau khổ, nhưng trái lại an ủi mọi người, thật sự là một đứa nhỏ nhu thuận, càng làm cho lòng mọi người đau hơn.
Nàng mỉm cười. “Bà nội Lục, ta thật sự không có viêc gì.”
Nhìn thấy dáng vẻ kiên cường an ủi mọi người của nữ nhi, Thái Văn Quế càng thêm khổ sở. “Lão công, vạn nhất về sau Nhược Hinh thật sự không nhìn thấy, ta phải làm sao bây giờ?”
Hà Vĩnh Minh hốc mắt cũng đỏ, nhưng vẫn là an ủi thê tử. “Đừng nói như vậy, có lẽ chúng ta nên nhìn theo hướng tốt như Nhược Hinh, cho dù rất thấp, nhưng vẫn có một ngày khôi phục thị lực.”
Vợ chồng Hà gia khổ sở ôm nhau.
“Vĩnh Minh huynh, chúng tôi thật sự có lỗi.” Lục Khải Hoành thay con giải thích, một bên thê tử Quách Như Xuân cũng khóc đỏ mắt giải thích.
“Vợ chồng các người không có lỗi, đây là chuyện ngoài ý muốn, chúng ta ai cũng không muốn sự tình này phát sinh.” Hà gia và Lục gia là láng giềng hơn hai mươi năm, hai nhà tình cảm rất tốt, chuyện ngoài ý muốn phát sinh, không nên trách cứ bất luận kẻ nào.
Lục lão phu nhân nhìn Hà Nhược Hinh nằm trên giường bệnh, bà vỗ nhẹ cánh tay nhỏ bé của nàng, nói: “Vĩnh Minh, Văn Quế, vợ chồng các người yên tâm. Đứa nhỏ Nhược Hinh hiện tại biến thành bộ dáng như thế này, ta nhất định sẽ bắt Tĩnh Dương chịu trách nhiệm, khiến cho Tĩnh Dương cưới Nhược Hinh làm vợ, cả đời hảo hảo chiếu cố nàng.”
Lục lão phu nhân buồn nói chuyện, làm cho tất cả mọi người kinh ngạc không thôi, bao gồm cả Hà Nhược Hinh.
“Kỳ thật trước khi phát sinh tai nạn xe cộ, ta vốn muốn đánh đánh điện thoại cho vợ chồng các người, mời các người trở về Đài Loan một chuyến, bởi vì muốn cùng các người bàn chuyện hôn sự của Tĩnh Dương và Nhược Hinh.” Việc này bà chỉ cùng Tĩnh Dương nói qua. “Ta vẫn thực thích đứa nhỏ Nhược Hinh này, từ nhỏ đã nhu thuận đáng yêu, cùng Tĩnh Dương tình cảm rất tốt, ta đã sớm muốn đem nàng trở thành cháu dâu của Lục gia.”
Đột nhiên nhắc tới hôn sự, làm cho vợ chồng Hà Vĩnh Minh kinh ngạc, nhất thời không biết nên nói gì.
“Lão phu nhân, cảm ơn người đã yêu thương Nhược Hinh, nhưng nếu tương lai nàng thật sự không nhìn thấy, như thế nào lại có thể trở thành con dâu Lục gia?”
Hà Vĩnh Minh biết rõ nữ nhi thật sự thích Lục Tĩnh Dương, nhưng Lục gia dù sao cũng là nhà giàu có, nếu nàng hoàn hảo không nhìn thấy, làm con dâu nhà giàu chỉ sợ sẽ là một loại áp lực, bởi vậy hắn lập tức không thể quyết định, có hay không đáp ứng hôn sự này.
“Chính bởi vì như thế, cho nên ta mới bắt Tĩnh Dương chịu trách nhiệm, hắn sẽ phụ trách tương lai của Nhược Hinh.”
Vợ chồng Lục gia đứng một bên đại khái hiểu được ý định của mẫu thân. Tuy rằng cảm thấy hôn sự của đứa nhỏ không nên quyết định qua loa, nhưng vạn nhất đứa nhỏ Nhược Hinh kia tương lai thật sự không nhìn thấy, Tĩnh Dương phải nên chịu trách nhiệm, bởi vì là hắn lái xe không cẩn thận.
“Mặc kệ rốt cuộc là Nhược Hinh có nhìn thấy hay không, nàng nhất định phải là trưởng tôn con dâu của Lục gia chúng ta, ta sẽ làm cho đứa nhỏ Tĩnh Dương kia hảo hảo chiếu cố nàng cả đời.” Lục lão phu nhân kiên định nói. Nàng sẽ không để cho Nhược Hinh đáng thương phải chịu ủy khuất gì! (Chys: iu bà quá =]])
Thấy lão phu nhân thành khẩn nói, vợ chồng Hà Vĩnh Minh không thể nào cự tuyệt được. Nói sau này nữ nhi vạn nhất không thể hồi phục lại như cũ, như vậy nửa đời còn lại sau này của nàng phải làm thế nào bây giờ? Nàng rất thích Tĩnh Dương, nếu Tĩnh Dương có thể hảo hảo chiếu cố nàng, như vậy vợ chồng bọn họ sẽ yên tâm hơn.
Lục lão phu nhân nhìn về phía con trai cùng con dâu mình. “Khải Hoành, vợ chồng các người có ý gì không? Có đồng ý với đề nghị này của ta không? Làm cho đứa nhỏ Tĩnh Dương kia cưới Nhược Hinh làm vợ là phương pháp tốt nhất.”
Vợ chồng Lục Khải Hoành liếc mắt nhìn nhau một cái. “Mẹ, tuy rằng chúng ta không phản đối hôn sự này, bởi vì chúng ta cũng rất thích Nhược Hinh, nhưng không phải chúng ta nên hỏi ý kiến của Tĩnh Dương sao?”
“Đứa nhỏ kia làm hại Nhược Hinh nằm ở nơi này, còn cần hỏi ý kiến của hắn sao?” Lục lão phu nhân quay đầu, hỏi nha đầu nằm trên giường bệnh. “Nhược Hinh, ý của ngươi làm sao? Có nguyện ý gả cho Tĩnh Dương không?”
“Con….” Hà Nhược Hinh cảm thấy tim mình đang đập rất nhanh. Nàng đương nhiên là nguyện ý gã cho Tĩnh Dương ca, nguyện ý cả trăm lần, cả ngàn lần, nhưng Tĩnh Dương ca sẽ đáp ứng cưới nàng sao? Bởi vì đêm đó Tĩnh Dương ca đã cùng nàng nói rất rõ ràng, hắn chỉ xem nàng là muội muội, hắn không có nguyện ý kết hôn cùng nàng ……
Đột nhiên, ngực nàng lần nữa lại đau nhói.
Tựa hồ nhìn thấy chuyện Hà Nhược Hinh đang lo lắng, Lục lão phu nhân chụp lấy tay nàng. “Chỉ cần ngươi đồng ý đáp ứng, những chuyện khác cứ để bà nội an bài, ngươi cứ an tâm chờ làm tân nương của Tĩnh Dương.”
Làm tân nương của Tĩnh Dương ca sao? Nàng muốn làm tân nương của Tĩnh Dương ca, nàng muốn vĩnh viễn cùng Tĩnh Dương ca ở chung một chỗ!
Tuy rằng lấy phương thức này bức Tĩnh Dương ca cưới nàng, hắn nhất định sẽ rất tức giận, nhưng đây chính là cơ hội duy nhất để nàng có thể làm tân nương của Tĩnh Dương ca, nếu bỏ lỡ, có thể cả đời này nàng sẽ không còn có cơ hội cùng hắn ở chung một chổ, thậm chí có thể mất đi hắn.
Bàn tay nhỏ bé khẽ vuốt ngực, nàng không nghĩ đêm đó lại xảy ra chuyện, làm cho người đau lòng hít thở không xong.
Có lẽ không thể không chế tình cảm của chính mình, nàng thật sự rất muốn cùng hắn ở chung một chổ, trở thành thê tử của hắn, bởi vậy Hà Nhược Hinh gật đầu đáp ứng. “Ta nguyện ý gã cho Tĩnh Dương ca.” (Chys: *lắc đầu, thở dài*, còn Min: “gật đầu, thở dài*)
“Tốt lắm, ta sẽ nói chuyện rõ ràng với Tĩnh Dương, chờ sau khi ngươi xuất viện, ta sẽ bắt đầu an bài hôn lễ, cho các người kết hôn sớm một chút.”
Ngồi trong văn phòng, nhìn văn kiện, Lục Tĩnh Dương suy nghĩ có chút không thể tập trung, bởi vì lo lắng cho Hà Nhược Hinh nằm trong bệnh viện.
Mỗi đêm sau khi tan ca hắn đều đến bệnh viện xem nàng, khí sắc của nàng rất tốt, nhưng làm sao nàng lại có thể không nhìn thấy, chuyện nàng bị mù làm cho mày hắn nhăn lại.
Nhớ tới đêm phát sinh tai nạn xe cộ, hắn liền cảm thấy thực hối hận, trên xe có nàng, hắn phải cẩn thận lái xe mới đúng.
Nghĩ đến cặp mắt trong trẻo ẩn hiện ý cười kia không thể nhìn thấy được, tâm hắn liền khó chịu, tuy rằng rất muốn bồi thường cho nàng, nhưng hắn không biết nên làm cái gì cho nàng, hơn nữa là hắn làm hại nàng không nhìn thấy, nhưng cho tới bây giờ, nàng không có oán trách hắn, ngược lại còn lo lắng cho hắn, vẫn nói chính mình không có việc gì, nha đầu kia từ nhỏ đã ngoan như vậy rồi. (Min: ngoan thì ca cưới tỉ đi a)
Hắn quyết định cho dù có xài bao nhiêu tiền đi nữa, hắn nhất định phải đem mắt nàng chữa khỏi.
“Tổng giám đốc, An Kì Kì tiểu thư tìm ngài.” Trong điện thoại vang lên tiếng nói của thư kí.
Có chút hoang mang không biết vì sao Kì Kì đến tìm hắn, hơn nữa hắn không thích ở công ty xử lý việc tư, nhưng hắn vẫn cho nàng tiến vào.
“Em vừa lúc có việc ở gần đây, muốn mua điểm tâm đến đây cùng anh ăn buổi trà chiều, có thể cùng em ăn món điểm tâm ngon ngọt hay không?” An Kì Kì trên tay cầm bánh ngọt của cửa hàng nổi tiếng, mặc khác còn có hai chén cà phê.
Hắn uống cà phê nóng, hắn vừa rồi còn có chút phiền chán, nghỉ ngơi một chút cũng tốt.
“Bánh ngọt ngươi ăn đi, ta không thích ăn đồ ngọt, bất quá cám ơn cà phê của ngươi.”
“Anh không thích ăn bánh ngọt?” An Kì Kì thực kinh ngạc. “Nhưng là lần trước anh không phải nói điểm tâm của cửa hàng này rất ngon sao? Không phải là em nghe lầm chứ?”
“Là Nhược Hinh thích ăn, nàng thích ăn thất là món điểm tâm xoài của cừa hàng này, một lần có thể ăn đến vài cái.” Nhớ tới bộ dáng cao hứng khi ăn bánh ngọt của Hà Nhược Hinh, Lục Tĩnh Dương môi khễ nhếch lên. “Nha đầu kia đối với bữa chính ăn rất ít, nhưng khi ăn điểm tâm bánh ngọt, sức ăn liền trở nên rất lớn.”
Lại là Hà Nhược Hinh! An Kì Kì rất khó làm bộ mặt như không có gì, ngay cả Lục Tĩnh Dương cũng không phát hiện ý cười sủng ái của chính mình. Mỗi lần nhắc đến Hà Nhược Hinh, trên mặt hắn đều lộ ra loại tươi cười này.
Nàng hôm này không phải là thuận đường nên đến đây tìm hắn, mà là đặc biệt đến tìm hắn.
Sau khi hắn phát sinh tai nạn xe cộ, trừ bỏ ngày đầu tiên bọn họ gặp mặt, từ đó cho đến nay bọn họ cũng không có gặp mặt, bởi vì mỗi lần gọi điện thoại cho hắn, hắn đều nói buổi tối phải đến bệnh viện xem Hà Nhược Hinh, không rảnh bồi nàng.
Rốt cuộc hắn có xem nàng là bạn gái hắn không?
Cứ việc cảm thấy tức giận cùng thất bại, nhưng nàng sẽ không để loại sự tình này phá hư tình cảm của hai người, bởi vậy nàng hỏi chuyện Hà Nhược Hinh. “Đúng rồi, Nhược Hinh muội muội hiện tại như thế nào? Ta muốn đến bệnh viện thăm nang, nhưng sợ làm cho xôn xao, cho nên không có đi, ánh mắt của nàng vẫn là không nhìn thấy sao?” (Chys: ta ghét mụ này )
“Đúng.”
“Sẽ không từ nay về sau thành người mù chứ?” Phát hiện tức giận trong mắt Lục Tĩnh Dương, An Kì Kì cảm thây run rẩy, nàng hiểu được chính mình lỡ lời, bởi vì nàng có điểm cao hứng. “Thật có lỗi.”
An Kì Kì nhắc đến ‘người mù’, làm cho cảm giác chán ghét trong lòng Lục Tĩnh Dương một lần nữa lại dâng lên, sắc mặt hắn khó coi chuẩn bị tiển khách. “Kì Kì, cám ơn trà chiều của ngươi, ta còn có rất nhiều công việc phải làm, ngươi có thể đi rồi.”
Là bởi vì nàng nói Nhược Hinh muội muội của hắn bị mù, cho nên hắn mới đuổi nàng đi? (Min: chuẩn đấy, ngươi được cái thông minh, nhưng ta vẫn ghét.) An Kì Kì cũng không dễ dàng như vậy rời đi.
Nàng đứng dậy đi đến bên hắn, thân thể cao gầy khêu gợi hắn, trong giọng nói mang chút dụ hoặc. “Dương, anh có biết chúng ta đã vài ngày không gặp mặt, chẳng lẽ không một chút nhớ đến em sao? Nhưng em là rất nhớ anh.”
An Kì Kì ám chỉ rõ ràng, nhưng giờ phút này hắn hoàn toàn không có tâm tình ứng phó với nàng, Lục Tĩnh Dương rời khỏi đôi tay đang thân mật vuốt ve trên người hắn, lạnh lùng nói: “Kì Kì, ngươi đi vể trước, có rãnh chúng ta liên lạc.”
Đối với hắn lạnh lùng cự tuyệt, An Kì Kì có chút kinh ngạc. Nàng không hề hấp dẫn hắn sao? Nàng biết rất rõ ý tứ nam nhân, hắn muốn quăng nàng sao?
“Dương, ngươi muốn chia tay ta sao?” Nàng hỏi thăm.
Lục Tĩnh Dương thoáng không kiên nhẫn nhìn nàng.
“Sao không nói lời nào?”
Hắn là rất thưởng thức An Kì kì, nhưng hôm may lại phát hiện, nàng tựa hồ cũng không có hào phóng như hắn tưởng tượng, có lẽ đoạn quan hệ này nên chấm dứt.
“Hảo, chúng ta chia tay.”
Lục Tĩnh Dương có chút kinh ngạc khi An Kì Kì nói với hắn chia tay, cư nhiên không hề dị nghị, chỉ nói một câu hẹn tái kiến (Min: gặp lại), liền xoay người rời đi. Nói thật, hắn cũng không phải thực hiểu nàng, có lẽ hắn chưa từng nghĩ tới muốn đi tìm hiểu nàng.
An Kì Kì rời đi không bao lâu, Lục Tĩnh Dương liền nhận được điện thoại của bà nội gọi tới, hắn thực kinh ngạc, bà nội cư nhiên muốn hắn phụ trách chuyện Nhược Hinh mà muốn hắn cưới nàng.
“Ta không đáp ứng!”
Nhược Hinh bị mù, hoàn toàn đều là lỗi của hắn, bởi vậy hắn nguyện ý chịu trách nhiệm, nhưng là bà nội muốn hắn cưới Nhược Hinh là vợ, điểm này hắn hoàn toàn không thể nhận. (Min: ca bồi thường thì phải bồi fcái người ta thích chứ, không thì nói chuyện làm gì a.)
Tôn tử lại cự tuyệt, làm cho Lục lão phu nhân có chút tức giận. “Ta thực sự không hiểu, đứa nhỏ Nhược Hinh kia rốt cuộc không tốt chổ nào, nàng kém bạn gái bên ngoài của ngươi ở chổ nào, ngươi muốn lần nữa cự tuyệt hôn sự này sao?”
“Bà nội, chuyện này không liên quan đến người khác, mà là ta chỉ xem Nhược Hinh là muội muội, như thế nào có thể cưới nàng?” Hắn cho tới bây giờ vẫn không xem Nhược Hinh có thể trở thành bạn gái có thể kết giao.
“Ta đã xắp đặt hôn sự này cho ngươi rồi, không cần phải trưng cầu ý kiến của ngươi, mà chỉ là nói cho ngươi biết chuyện này.” Ý tứ là mặc kệ hắn có đồng ý hay không, hắn vẫn phải cưới Nhược Hinh.
“Bà nội, ngài không thể bức ta như vậy?”
“Vừa rồi ta có đến bệnh viện thăm Nhược Hinh, nàng đã đáp ứng hôn sự này, sau khi Nhược Hinh xuất viện liền lập tức cho các người cử hành hôn lễ.”
Khi nghe tôn tứ (Chys: cháu ý) từ chối chuyện kết hôn, nàng liền tức giận phi thường, dù sao thì Nhược Hinh cũng sẽ chờ làm tân nương của hắn, đứa nhỏ kia thực sự yếu hơn, hiện tại cho dù ánh mắt của Nhược Hinh không nhìn thấy được, nhưng nàng vẫn nhu thuận hảo chăm sóc cho đứa nhó kía, nàng quyết định muốn cho tôn tử cưới Nhược Hinh.
“Bà nội, người không thể dùng phương thức này bắt ta cưới Nhược Hinh.” Lục Tĩnh Dương không thích loại hôn nhân có tính bắt buộc này. “Vì sao muốn dùng phương thức này bắt ta cưới nàng? Các người có hỏi qua nàng không? Nàng nhất định sẽ không đáp ứng.” Nhược Hinh hiểu biết hắn, nàng biết hắn trước mắt không có ý định kết hôn, nàng hẳn là sẽ ngăn cản bà nội dùng phương thức này bức bách hắn cưới nàng.
“Đứa nhỏ Nhược Hinh kia đã đáp ứng rồi, có thể gả cho ngươi, nàng thật cao hứng.”
Cái gì? Nhược Hinh đáp ứng rồi, lại còn thật cao hứng? Lục Tĩnh Dương một khắc như cảm thấy, bà nội đang lừa gạt hắn, Nhược Hinh làm sao có thể đáp ứng, nàng đáp ứng tương đương với việc cùng bà nội liên thủ bắt hắn đi vào khuôn khổ, nàng sẽ không làm như vậy, nàng không có khả năng phản bội hắn, bởi vì nàng là muội muội mà hắn yêu thương nhất.
“Bà nội, người là đang dối gạt ta, Nhược Hinh làm sao có thể đáp ứng?”
“Ta lừa gạt ngươi làm cái gì? Là đứa nhỏ Nhược Hinh kia chính mồm đồng ý với hôn sự này.” Bởi vì ngay cả Nhược Hinh cũng đồng ý rồi, cho nên hắn từ bệnh viện về nhà, liền lập tức gọi điện thoại cho tôn tử.
Đây là chuyện gì xảy ra?
“Tóm lại hôn sự này đã được tộc trưởng hai bên quyết định rồi, ta sẽ nhanh chóng an bài hôn lễ, tình huống của Quế di ngươi chắc ngươi cũng biết, bọn họ còn có công việc ở Tân Gia Pha, bọn họ không thể ở lại Đài Loan lâu được, cho nên ta hi vọng trước khi bọn họ trở vể Tân Gia Pha, đen hôn sự của ngươi và nha đầu Nhược Hinh kia làm cho tốt, như vậy di thúc của ngươi bọn họ có thể yên tâm.”
Treo điện thoại lên, Lục Tĩnh Dương rời khỏi văn phòng, hắn muốn tự mình đến bệnh viện để hỏi Nhược Hinh, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.
O0O
“Nhược Hinh, con quyết định thật sự phải gả cho Tĩnh Dương sao?”
Ở trong phòng bệnh, sau khi lão công có việc rời đi, Thái Văn Quế hỏi nữ nhi, bởi vì có rất nhiều chuyện, nàng và lão công đều không rõ. Tuy rằng nữ nhi thích Tĩnh Dương, nhưng Tĩnh Dương vẫn chỉ xem nữ nhi nàng như là muội muội, điều này từ khi nàng còn ở Đài Loan đã biết, bởi vì nếu Tĩnh Dương thích Nhược Hinh, hắn nhất định sẽ theo đuổi nàng, mà không phải xem nàng là muội muội.
“Đúng.” Nhược Hinh gật đầu.
“Nhưng là Tĩnh Dương chỉ xem ngươi là muội muội, như vậy có được hay không?” nàng đương nhiên cũng thích Tĩnh Dương, đứa nhỏ này từ nhỏ đã rất vĩ đại xuất sắc, nhưng kết hôn không phải là trò đùa, cà hai bên phải có tình duyên mới tốt, cuộc hôn nhân miễn cưỡng này làm nàng không khỏi lo lắng cho nữ nhi.
Hà Nhược Hinh không nói gì
Nhìn nữ nhi không nói lời nào, Thái Văn Quế vì nàng cảm thấy đau lòng. Nàng đương nhiên biết nữ nhi yêu Tĩnh Dương bao nhiêu, bằng không nàng sẽ không đáp ứng hôn sự này với lão phu nhân.
“Hài tử ngốc, mẹ rất lo lắng cho ngươi.”
“Mẹ, mời ngươi không cần cho lo lắng ta, sau khi kết hôn, ta sẽ cố gắng làm cho Tĩnh Dương ca yêu thương ta.” Đây cũng là nguyên nhân nàng đáp ứng hôn sự này, nàng biết Tĩnh Dương ca hiện tại không thương nàng, sau khi hai người ở cùng một chỗ như vậy, nàng nhất định sẽ cố gắng làm cho hắn yêu thương nàng, không hề xem nàng là muội muội nữa.
Nhìn nữ nhi, cho dù nàng bởi vì lo lắng mà không cho nàng gả, đứa nhỏ này cũng nhất định phải gả cho Tĩnh Dương ca của nàng, nàng từ nhỏ đã muốn làm tân nương của hắn, điểm ấy mẹ nàng so với bất cứ người nào đều rõ ràng nhất.
“Tuy rằng đây là kế hoạch của ngươi.” Tính sau khi kết hôn sẽ bồi dưỡng tình cảm của hai người. “Nhưng dùng phương thức này làm cho Tĩnh Dương cưới ngươi, như vậy có được không?” Mặc ngoài nói là vì chịu trách nhiệm, nhưng nói trắng ra chính là ép bức, cho dù đây không phải là yêu cầu của bọn họ, nhưng cảm giác vẫn là không tốt lắm, nàng cũng chí có một nữ nhi bảo bối là Nhược Hinh, một chút đều luyến tiếc nàng sẽ chịu ủy khuất.
Lúc này của phòng bệnh mở ra, Thái Văn Quế tưởng lão công đã trở lại. kết quả vừa quay đầu lại cư nhiên nhìn thấy Lục Tĩnh Dương, đồng thời phát hiện vẻ mặc của hắn thực sự không tốt.
“Tĩnh Dương, vì sao ngươi lại đến bệnh viện?” Hắn đều là buổi tối sau khi tan ca mới đến xem Nhược Hinh.
Nghe được Tĩnh Dương ca đến, Nhược Hinh đầu tiên là cả kinh, sau đó đại khái cũng biết vì sao hắn đến tìm nàng. Như vậy, bà nội đã đem chuyện hôn sự nói với hắn, hắn hẳn là tới hỏi nàng vì sao đáp ứng hôn sự này.
Lục Tĩnh Dương mắt nhìn người ngồi ở trên giường, vẻ mặt kinh ngạc cùng ngưng trọng. Hắn vừa mối nghe lầm sao? Quế di nói muốn hắn cưới nàng là kế hoạch của Nhược Hinh, đây là chuyện gì xảy ra?
“Quế di, người có thể ra ngoài được không?” Ta có chuyện muốn hỏi Nhược Hinh.”
Thấy biểu tình của hắn có chút không thích hợp, Thái Văn Quế có chút lo lắng. “Việc này ……”
“Mẹ người có thể đi ra ngoài, không có việc gì.”
Mắt nhìn nữ nhi lại nhìn Lục Tĩnh Dương, nghĩ rằng hai người trẻ tuổi bọn họ hảo hảo nói chuyện cũng tốt. “Được rồi, ta đến dưới lầu chờ cha ngươi.”
Thái Văn Quế đi ra ngoài, sau đó thay bọn họ đóng cửa phòng bệnh.
Tuy rằng nàng không nhìn thấy biểu tình của Tĩnh Dương ca, nhưng ngữ khí của hắn tựa hồ có chút cứng ngắc, hắn tức giận sao? Hà Nhược Hinh bàn tay nhỉ bé ở trong chăn khẩn trương nắm chặt.
“Bà nội nói ngươi đáp ứng gả cho ta.”
“…. Đúng.”
Không nghĩ tới là thật! “Nhược Hinh, đây là chuyện gì xảy ra? Ta bị thái độ của ngươi làm cho lăn lộn, đêm đó phát sinh tai nạn xe cộ, ở nhà hàng không phải ngươi nói ngươi là muội muội ta, ngươi không nghĩ muốn gã cho ta sao? Mà ngươi cũng tính cự tuyệt bà nội đem chúng ta ghé vào cùng nhau sao? Vì sao hiện tại ngươi lại đáp ứng hôn sự này?”
Hà Nhược Hinh không có trả lời, bởi vì nàng không biết phải giải thích với hắn như thế nào, nàng cũng không có nói qua những lời này, tất cả đều là hắn nói, kỳ thật nàng không muốn cự tuyệt hảo ý của bà nội.
Nàng trầm mặc giống như là phủ nhận lời nói của hắn, làm cho Lục Tĩnh Dương thật sự khiếp sợ. “Nhược Hinh. Ngươi hẳn là biết ta chỉ xem ngươi là muội muội, ngươi cũng vẫn chỉ là muội muội của ta, không phải sao?”
“Ta thật sự không muốn làm muội muội của ngươi,” Nếu như bọn họ đã xắp kết hôn, mà sau khi kết hôn nàng cũng tính làm cho hắn yêu thương nàng, như vậy nàng quyết định đem tâm ý của chính mình nói rõ cho hắn biết.
“Cái gì?”
“Ta thích Tĩnh Dương ca, giống như nữ nhân yêu thích nam nhân vậy.”
“Nhược Hinh, ngươi có biết ngươi đang nói gì không?”
“Ta biết, ta yêu ngươi đã rất lâu, nhưng ngươi vẫn chỉ xem ta là muội muội ngươi, cho nên ta không dám nói cho ngươi biết, ta nghĩ muốn làm thê tử của Tĩnh Dương ca, muốn có thể vĩnh viễn ở cùng một chổ với ngươi.” Lời đã nói ra, Hà Nhược Hinh muốn nói cho Tĩnh Dương ca của nàng biết nàng thương hắn bao nhiêu.
Đối với ‘Muội muội’ mà mình yêu thương đột nhiên nói yêu chính mình, hắn trừ bỏ ngoài khiếp sợ, cũng còn có tức giận. Ý của nàng là tứ trước tới nay, nàng đều làm bộ làm muội muội hắn sao?
Lục Tĩnh Dương hơi nhếch môi. Hắn đối với nàng là thiệt tình yêu thương, không nghĩ tới hư tình giả ý, hắn cảm thấy chính mình bị nàng phản bội lừa gạt thật sâu! Sau đó tại đây, nàng không còn nghĩ tới muốn làm muội muội hắn, bởi vậy sự kiện lần này buộc hắn cưới nàng sao? Hắn cho tới bây giờ cũng không biết tâm cơ nàng nặng như vậy.
“Hết thảy mọi chuyện đều là kế hoạch của ngươi sao?”
“Cái gì?” Kế hoạch gì?
“Muốn ta vì việc ngươi bị mù mà chịu trách nhiệm, sau đó bức ta cứu ngươi, ngươi là tính như vậy sao?” Cảm giác bị phản bội thực sâu làm cho Lục Tĩnh Dương trong lòng lửa giận không nguôi, đặc biệt muội muội mà hắn yêu thương lại phản bội hắn.
Nghĩ tới nàng mà muội muội ngoan hiểu biết nhất của hắn, biết rõ hắn không có ý nguyện kết hôn, nhưng lại sử dụng kế này buộc hắn cưới nàng, giống như bị người bi ở sau lưng hung hăn đâm một đao, đau đớn vạn phần.
Hà Nhược Hinh nghe được hắn rất tức giận. Tĩnh Dương ca quả nhiên tức giận, nhưng là cho dù như thế, nàng vẫn muốn gả cho hắn, cho hắn biết nàng thương hắn bao nhiêu.
“Vì sao không nói lời nào?” Lục Tĩnh Dương gầm nhẹ. Nhất tưởng đến việc chính mình lo lắng vì chuyện nàng bị mù, nhưng nàng lại tính kế như thế nào buộc hắn cưới nàng, hắn liền hoàn toàn không thể úc chế lửa giận trong
Đối mặt với Tĩnh Dương ca đang tức giận, nàng không biết chính mình nên nói cái gì, có năng lực nói cái gì, tuy rằng chuyện kết hôn không phải là nàng đưa ra, nhưng cũng là nàng đáp ứng, bởi vậy nàng không có lời nào để nói.
Nàng trầm mặc lại làm cho hắn tức giận, Lục Tĩnh Dương giận dữ xem xét nàng. “Hà Nhược Hinh, hiện tại lập tức gọi điện thoại cho bà nội hủy bỏ hôn sự này, như vậy ta sẽ giống như trước xem ngươi là muội muội mà yêu thương.”
Mười ngón tay trong chăn nắm chặt, thậm chí còn ra mồ hôi lạnh.
“Hà Nhược Hinh, nói chuyện!”
“Ta….” Nàng cảm thấy thanh âm của chính mình phát run, nhưng nàng không nghĩ muốn buôn tha cho cơ hội duy nhất có thể gả cho Tĩnh Dương ca. “Ta không muốn hủy bỏ hôn sự này.”
Lục Tĩnh Dương tuấn nhan xanh mét. Hán yêu thương nàng, nhưng nàng lại phản bội hắn!
Tốt lắm, nếu nàng thật sự muốn gã cho hắn, như vậy hắn liền cưới, nhưng là hắn sẽ làm cho nàng hối hận về chuyện này.
“Ngươi muốn gã cho ta như vậy, chúng ta đây liền kết hôn đây!”